TAM THỂ: KHU RỪNG ĐEN TỐI - TẬP 2 - Trang 220

Hai năm trước, trong những cơn mộng giữa đêm đen và ngày dài, anh

đều nghe thấy giọng nói ấy, rất mờ mịt, rất mông lung, như một dải lụa
mỏng trắng tinh khiết lướt qua giữa bầu trời xanh, như giữa buổi hoàng hôn
u uất có tia nắng lóe lên rồi vụt tắt.

Kế đó, tiếng gõ cửa khe khẽ vang lên, La Tập ngồi đờ ra tại chỗ, một lúc

lâu sau mới cất tiếng mời vào. Cửa mở ra, một bóng hình mảnh mai lướt
vào cùng mùi mưa. Trong phòng khách chỉ bật một chiếc đèn đứng, có
chụp đèn lớn kiểu cổ khiến ánh đèn chỉ chiếu một vòng quanh chân đặt
trước lò sưởi, còn lại cả phòng đều rất tối. La Tập không nhìn rõ gương mặt
cô gái, chỉ thấy cô mặc quần trắng và áo khoác sẫm màu, cổ áo trắng muốt
tương phản rõ nét với áo khoác, khiến anh lại nghĩ đến một đóa hoa bách
hợp.

“Thầy giáo La, chào anh.” Cô nói.

“Chào em.” La Tập vừa nói vừa đứng lên, “Bên ngoài lạnh lắm phải

không?”

“Trong xe thì không lạnh.” Tuy không nhìn rõ, nhưng La Tập có thể

khẳng định cô đang cười, “Nhưng ở đây,” cô đưa mắt nhìn quanh quất,
“thật tình có hơi lạnh… à, thầy giáo La, em tên là Trang Nhan.”

“Trang Nghiêm

[34]

à, chào em, chúng ta đốt lò sưởi lên nhé.”

La Tập ngồi xổm xuống, nhặt những thanh củi xếp ngay ngắn cho vào lò

sưởi, miệng hỏi: “Trước đây em từng thấy kiểu lò sưởi âm tường này chưa?
À, em lại đây ngồi đi.”

Cô bước tới, ngồi xuống ghế xô pha, nhưng vẫn ở trong bóng tối: “Ừm…

Chỉ thấy trên phim thôi.”

La Tập quẹt diêm châm vào bùi nhùi bên dưới đống củi, khi ngọn lửa bắt

đầu vươn lên như đang sống, cô dần dần hiện ra dưới ánh sáng dìu dịu màu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.