TAM THỂ: KHU RỪNG ĐEN TỐI - TẬP 2 - Trang 218

“Đừng khách khí, xin ông cứ nói.”

“Đại tá, anh cho rằng chúng ta có thể khôi phục được một đội quân mang

tinh thần của quá khứ hay không?”

“Quá khứ mà ông nói đến ở đây là gì?”

“Về thời gian thì phạm vi rất lớn, có thể từ Hy Lạp cổ đại cho đến Chiến

tranh Thế giới thứ II, mấu chốt là điểm chung về mặt tinh thần này: coi bổn
phận và danh dự cao hơn hết thảy, khi cần thiết sẵn sàng hy sinh tính mạng
mà không hề do dự. Hẳn là anh đã chú ý thấy điểm này, sau Chiến tranh
Thế giới thứ II, dù là ở các quốc gia dân chủ hay quốc gia chuyên chế, tinh
thần này đều đã biến mất khỏi quân đội rồi.”

“Quân đội đến từ xã hội, muốn thế cần toàn bộ xã hội đều khôi phục lại

cái tinh thần quá khứ mà ông nói đến.”

“Về điểm này thì cách nhìn của chúng ta giống nhau.”

“Nhưng, ông Tyler, đây là điều bất khả.”

“Tại sao? Chúng ta có hơn bốn trăm năm, trong quá khứ, xã hội loài

người đã mất khoảng thời gian dài tương đương vậy để tiến hóa từ chủ
nghĩa anh hùng tập thể sang chủ nghĩa cá nhân, tại sao chúng ta không thể
dùng khoảng thời gian tương tự để biến đổi trở lại?”

Nghe những lời này, Chương Bắc Hải ngẫm nghĩ trong giây lát: “Đây là

một vấn đề rất sâu sắc, nhưng tôi cho rằng xã hội nhân loại nay đã thành
người trưởng thành không thể nào trở lại thuở ấu thơ được nữa. Giờ nhìn
lại, trong bốn trăm năm đã hình thành nên xã hội hiện đại ấy, chúng ta chưa
từng có bất cứ sự chuẩn bị nào về mặt tư tưởng và văn hóa để đối mặt với
thảm họa và nguy cơ như thế này.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.