TAM THỂ: KHU RỪNG ĐEN TỐI - TẬP 2 - Trang 219

“Vậy niềm tin chiến thắng của anh từ đâu mà có? Theo tôi được biết, anh

là một người kiên định niềm tin chiến thắng, thế nhưng hạm đội không gian
đầy rẫy những người theo chủ nghĩa thất bại này làm sao có thể đối mặt với
kẻ thù mạnh mẽ đây?”

“Chẳng phải ông đã nói vẫn còn hơn bốn trăm năm nữa sao, nếu chúng ta

không thể đi lùi, vậy thì cứ kiên định tiến lên phía trước thôi.”

Câu trả lời của Chương Bắc Hải rất mơ hồ, nhưng bàn bạc sâu hơn nữa,

Tyler cũng không tìm hiểu thêm được gì từ anh ta, chỉ có cảm giác suy nghĩ
của con người này rất sâu sắc, không thể dễ dàng nhìn thấu.

Lúc ra khỏi bộ chỉ huy quân chủng không gian, Tyler đi ngang qua một

người lính gác, lúc ánh mắt ông ta và người lính đó chạm nhau, đối phương
hơi bẽn lẽn mỉm cười với ông ta. Điều này không thể thấy ở quân đội của
các quốc gia khác, những lính gác kia đều mở mắt trừng trừng, nhìn thẳng
về phía trước. Nhìn thấy gương mặt trẻ trung đó, Tyler lại thầm nhắc lại câu
nói kia trong đầu:

“Mẹ ơi, con sẽ biến thành đom đóm.”

Chập tối ngày hôm ấy trời đổ mưa, đây là lần đầu tiên trời mưa từ khi La
Tập tới nơi này, phòng khách rất ẩm ướt và lạnh lẽo. La Tập ngồi trước lò
sưởi không đốt lửa, lắng nghe tiếng mưa bên ngoài, cảm giác như thể ngôi
nhà này nằm trên một hòn đảo lẻ loi giữa đại dương u ám vậy. Anh để mình
chìm vào giữa sự cô độc mênh mông vô tận ấy, sau khi Sử Cường đi, lúc
nào anh cũng sống trong cảm giác chờ đợi không yên, cảm tưởng như bản
thân sự cô độc và chờ đợi này chính là hạnh phúc. Đúng lúc này, anh nghe
thấy tiếng xe ô tô đậu trước hiên nhà, loáng thoáng có tiếng người nói
chuyện, trong đó có một giọng nữ non nớt dịu dàng, nói những lời cảm ơn,
tạm biệt gì đó. Âm thanh ấy khiến anh run lên, như chạm phải điện.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.