TAM THỂ: KHU RỪNG ĐEN TỐI - TẬP 2 - Trang 182

nhóm tham mưu của ông ở PDC có các nhà vật lý xuất sắc nhất, chắc hẳn
họ cũng đã nói với ông một số điều về tác dụng của bom hạt nhân trong
chiến tranh không gian rồi.”

“Ông có thể nhắc lại.”

“Được rồi, trong chiến tranh không gian, bom hạt nhân có lẽ là loại vũ

khí có hiệu suất tương đối thấp, vụ nổ hạt nhân trong môi trường chân
không không sinh ra sóng xung kích, áp suất ánh sáng cũng không đáng
nhắc tới, bởi vậy sẽ không có sức tấn công cơ học như khi nổ trong bầu khí
quyển. Toàn bộ năng lượng của nó sẽ được phóng thích dưới dạng bức xạ
và xung điện từ, mà ngay cả loài người chúng ta cũng đã nắm rất vững
công nghệ lá chắn điện từ chống bức xạ cho tàu vũ trụ rồi.”

“Nếu trực tiếp bắn trúng mục tiêu thì sao?”

“Đó là chuyện hoàn toàn khác, lúc này, nhiệt lượng sẽ có tác dụng quyết

định, rất có thể sẽ nung chảy mục tiêu, thậm chí khiến nó bốc hơi. Nhưng
một quả bom có sức nổ vài trăm megaton, có thể sẽ lớn bằng cả tòa nhà,
muốn trực tiếp bắn trúng mục tiêu sợ là không dễ… thực ra, xét về mặt tấn
công cơ học, vũ khí hạt nhân không bằng vũ khí động năng; về cường độ
bức xạ thì không bằng vũ khí chùm hạt, mà so về sức phá hoại nhiệt năng
thì lại càng không bằng tia gamma.”

“Nhưng mấy loại vũ khí mà ông nói đều chưa thể sử dụng trong thực

chiến. Bom hạt nhân dẫu sao vẫn là vũ khí mạnh nhất mà loài người sử
dụng thành thạo nhất trong thời điểm hiện tại, còn vấn đề hiệu quả tấn công
trong không gian mà ông nói, có thể nghĩ ra phương pháp cải tiến, ví dụ
như cho thêm môi chất gì đó vào để hình thành sóng xung kích, kiểu như
nhét thêm bi sắt vào trong lựu đạn vậy.”

“Đây là một ý tưởng rất thú vị, ông quả không hổ là một nhà lãnh đạo

xuất thân từ giới khoa học.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.