TAM THỂ: KHU RỪNG ĐEN TỐI - TẬP 2 - Trang 185

tức đến bủn rủn cả người hét toáng lên, nhưng cảm giác chóng mặt và buồn
nôn lại khiến anh ta phải nằm xuống.

“NASA không phạt anh là may cho anh rồi đó.” Chỉ huy trưởng chẳng

buồn quay đầu lại, rảo nhanh chân đuổi theo các đồng nghiệp đi trước.

Tyler bước nhanh đến bên cáng, chào hỏi Đinh Nghi.

“Ồ, Người Diện Bích, chào ông!” Đinh Nghi vươn cánh tay gầy gò ra bắt

tay Tyler, nhưng lại tức khắc rụt trở về, cùng tay kia nắm chặt vào khung
cáng, “Này, các anh khiêng cho vững vào chứ!” Anh ta hét lên với người
khiêng cáng.

“Thưa anh, chúng tôi nãy giờ vẫn khiêng rất vững.”

“Sao tôi cứ thấy ngửa ra sau là sao?”

Người khiêng cáng giải thích: “Cơ quan cảm nhận thăng bằng của anh đã

thích ứng với trạng thái không trọng lực, hiện giờ đang thích ứng lại với
trọng lực bình thường.”

Tyler mỉm cười nói: “Có điêu trông anh cũng có vẻ ổn lắm.”

“Ông nói dối!” Đinh Nghi nói.

“À, tất nhiên, sắc mặt anh hơi nhợt nhạt một chút, nhưng tôi nghĩ đây

cũng là chuyện bình thường. Dù sao chúng ta cũng là động vật sống trên
mặt đất… Tôi muốn nói chuyện với anh một lát.”

“Bọn họ bảo còn phải kiểm tra sức khỏe gì đó nữa.”

“Rất xin lỗi, chỉ một phút thôi, chuyện rất gấp.”

“Ô, trời ơi, lại nghiêng về phía sau rồi… tôi nghĩ tự đi còn dễ chịu hơn

ấy.” Đinh Nghi nói, vung tay bảo người khiêng cáng dừng lại, anh ta lăn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.