TAM THỂ: KHU RỪNG ĐEN TỐI - TẬP 2 - Trang 224

Sáng sớm hôm sau, nắng sớm sau mưa, trong cảm giác của La Tập, tựa

hồ như Thượng Đế đã tẩy rửa khắp khu vườn Địa Đàng này một lượt để
đón Trang Nhan đến đây. Khi lần đầu tiên Trang Nhan thấy cảnh sắc thực
sự của nơi đây, La Tập không nghe cô trầm trồ kinh ngạc và ngợi ca như
những cô gái thông thường. Đứng trước cảnh sắc tráng lệ này, cô rơi vào
một trạng thái kính sợ và nín thở, từ đầu chí cuối đều không thể nói ra câu
khen ngợi nào. La Tập nhận ra, đối với vẻ đẹp của thiên nhiên, rõ ràng là cô
nhạy cảm hơn những cô gái khác rất nhiều.

“Từ đầu em đã thích vẽ tranh rồi à?” La Tập hỏi.

Trang Nhan ngây người nhìn chăm chăm vào rặng núi tuyết phía xa, hồi

lâu sau mới định thần lại: “À, vâng ạ, có điều, nếu em lớn lên ở nơi này, có
lẽ em sẽ không thích vẽ nữa.”

“Tại sao?”

“Em từng tưởng tượng ra rất nhiều nơi đẹp đẽ, vẽ ra xong thì có cảm giác

như đã từng đến đó vậy, nhưng ở đây, những gì em tưởng tượng, em mơ
mộng, đều đã có cả rồi, còn vẽ gì nữa chứ?”

“Đúng thế, một khi tìm được giữa hiện thực những thứ đẹp đẽ trong

tưởng tượng của mình, cảm giác đó thật là…” La Tập nói, anh liếc mắt
nhìn Trang Nhan giữa ánh nắng ban mai, cô tựa như một thiên sứ bước ra
từ giấc mộng của anh, cảm giác hạnh phúc cuộn dâng lên trong lòng giống
những gợn sóng lăn tăn trải rộng trên mặt hồ kia. Liên Hiệp Quốc, PDC,
các người không thể ngờ được kế hoạch Diện Bích lại có kết quả này đâu,
giờ tôi có chết ngay cũng chẳng vấn đề gì nữa rồi.

“Thầy giáo La, tối qua trời mưa nhiều thế, sao tuyết trên núi tuyết không

bị xối đi nhỉ?” Trang Nhan hỏi.

“Mưa chỉ ở dưới đường ranh tuyết thôi, trên núi đó tuyết đọng quanh

năm. Khí hậu ở đây khác chỗ chúng ta ở rất nhiêu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.