TAM THỂ: KHU RỪNG ĐEN TỐI - TẬP 2 - Trang 265

“Tăng viện cho tương lai!”

Thường Vĩ Tư im lặng nhìn Chương Bắc Hải trong vài giây, sau đó

hướng ánh mắt lên màn hình lớn, đồng thời dịch chuyển con trỏ, kéo Mặt
trời lại gần, cho đến khi ánh sáng lóe lên trên cầu vai của họ mới dừng lại.

“Thủ trưởng, ý tôi là…”

“Tôi hiểu ý cậu rồi.” Thường Vĩ Tư giơ một bàn tay lên nói, đồng thời

lại đẩy Mặt trời ra xa, cho đến khi tấm bản đồ hiển thị toàn bộ, khiến cho
phòng hợp tác chiến lại chìm vào bóng tối, sau đó lại kéo Mặt trời lại gần…
Ông ta không ngừng lặp đi lặp lại động tác ấy trong lúc suy nghĩ, cuối cùng
mới nói: “Cậu đã nghĩ kỹ chưa, hiện giờ công tác chính trị tư tưởng trong
không gian quân đã phải gánh nhiệm vụ hết sức nặng nề, khó khăn tầng
tầng lớp lớp, nếu dùng công nghệ ngủ đông đưa những sĩ quan ưu tú đang
tại ngũ đến tương lai, sẽ gây suy yếu nặng nề cho đội ngũ của hiện tại…”

“Tôi biết, thưa thủ trưởng, tôi chỉ đưa ra kiến nghị của mình, việc suy xét

tổng thể và toàn diện đương nhiên phải do cấp trên thực hiện.”

Thường Vĩ Tư đứng lên, bật đèn, khiến phòng hợp tác chiến trong chớp

mắt sáng bừng lên. “Không, đồng chí Bắc Hải, việc này cậu phải làm ngay,
từ ngày mai, cậu hãy tạm gác công việc đang làm lại, tập trung vào Phòng
chính trị của không gian quân, cũng có thể đến các quân chủng khác điều
tra, nhanh chóng thảo một bản kế hoạch sơ bộ trình lên quân ủy.

Lúc Tyler đến, Mặt trời đã sắp xuống núi, vừa ra khỏi cửa xe, đập vào mắt
ông ta là một cảnh tượng như thể ở chốn thiên đường: những tia nắng dịu
dàng đẹp đẽ nhất trong ngày đang rải trên núi tuyết, hồ nước và rừng rậm,
trên thảm cỏ ven bờ hồ, cả nhà La Tập đang tận hưởng cảnh hoàng hôn ở
chốn bồng lai tiên cảnh này. Tyler chú ý đầu tiên đến người mẹ xinh đẹp
kia, cô vẫn như một thiếu nữ, trông giống chị gái của đứa nhỏ một tuổi hơn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.