TAM THỂ: KHU RỪNG ĐEN TỐI - TẬP 2 - Trang 298

nhưng cuối cùng, cỗ máy vẫn nặng nề rời khỏi mặt đất, bắt đầu hành trình
bay lên không gian vũ trụ.

“Đây là chuyến bay thứ ba mươi tám của Biên Giới Trên Cao, bắt đầu

giai đoạn bay trong khí quyển, ước chừng kéo dài ba mươi phút, đề nghị
các vị không cởi dây an toàn.” Một giọng nói phát ra từ trong loa.

Từ cửa sổ khoang máy bay nhìn xuống mặt đất đang lùi dần bên dưới,

Chương Bắc Hải nhớ lại những ngày tháng đã qua. Trong lớp bồi dưỡng
thuyền trưởng tàu sân bay, anh ta đã hoàn thành khóa huấn luyện phi công
của hải quân, đồng thời lấy được bằng máy bay chiến đấu bậc ba. Trong lần
đầu tiên bay một mình, anh ta cũng nhìn mặt đất lùi xa dần như thế, rồi đột
nhiên phát hiện ra mình thích bầu trời xanh kia còn hơn biển cả. Còn lúc
này đây, Chương Bắc Hải đang hướng đến không gian vũ trụ phía trên cả
bầu trời xanh kia.

Anh ta vốn định sẵn là một người bay lên nơi cao, đi tới chỗ xa rồi.

“Chẳng khác gì đi máy bay dần dụng, đúng không?”

Chương Bắc Hải ngoảnh đầu lại nhìn người ngồi bên cạnh vừa lên tiếng,

bấy giờ mới nhận ra đối phương: “Anh là tiến sĩ Đinh Nghi phải không? Ồ,
đã nghe danh từ lâu!”

“Nhưng mà chốc nữa là khó chịu lắm đấy…” Đinh Nghi không để ý đến

thái độ kính trọng của Chương Bắc Hải, tiếp tục nói: “Lần đầu tiên, tôi bay
trong bầu khí quyển xong không bỏ kính ra, cái kính nó đè lên sống mũi
nặng như cục gạch vậy; lần thứ hai thì bỏ ra, nhưng sau khi mất trọng
lượng nó lại bay đi đâu mất, khó khăn lắm người ta mới giúp tôi tìm được ở
trên lưới lọc không khí tận đuôi máy bay.”

“Lần đầu tiên hình như anh bay lên bằng tàu con thoi phải không? Xem

trên ti vi thấy hành trình lần đó hình như không được vui vẻ cho lắm.”
Chương Bắc Hải cười nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.