TAM THỂ: KHU RỪNG ĐEN TỐI - TẬP 2 - Trang 308

Lúc này, phần lớn chuỗi hạt châu đã bị mài mòn tối hẳn đi, nhưng có ba

mươi tư hạt là ngoại lệ, dường như càng mài lại càng bóng, cuối cùng lại
phát ra thứ ánh sáng nhàn nhạt:

Sinh tồn là nhu cầu trước nhất của một nền văn minh.

Thế giới văn minh không ngừng phát triển và mở rộng, nhưng tổng

lượng vật chất trong vũ trụ là không đổi.

La Tập bám chặt vào hai câu nói này, tuy vẫn chưa hiểu rõ được điều bí

ẩn cuối cùng, nhưng quá trình suy tư dài lâu đã cho anh biết, bí ẩn nằm
chính trong hai câu nói này, nằm trong tiên đề về văn minh vũ trụ mà Diệp
Văn Khiết nêu ra.

Nhưng xét cho cùng thì gợi ý này vẫn quá đơn giản, hai quy luật hiển

nhiên không cần chứng minh, La Tập và toàn thể nhân loại có thể nhận
được thứ gì từ đó?

Chớ nên coi thường điều đơn giản, đơn giản đồng nghĩa với vững bền,

toán học như cả tòa nhà chọc trời chính là được xây dựng trên nền móng
những tiên đề đơn giản đến độ không thể nào đơn giản hơn, song về mặt
logic lại vững chắc như bàn thạch.

Nghĩ tới đây, La Tập đưa mắt nhìn xung quanh, mọi thứ quanh anh đều

co cuộn lại trong cái lạnh mùa đông, nhưng lúc này, hầu hết mọi khu vực
trên Trái đất vẫn đang bừng bừng sức sống. Cái thế giới sự sống tràn ngập
khắp biển cả, mặt đất và bầu trời này, phức tạp rối ren mà mênh mang mờ
mịt như mặt biển phủ sương, thực ra cũng vận hành theo một quy luật còn
đơn giản hơn cả tiên đề về văn minh vũ trụ: kẻ thích nghi mới thể sinh tồn.

Lúc này, La Tập đã nhìn thấy khó khăn của mình: Darwin đã dựa vào thế

giới gồm vô số sự sống để tổng kết ra quy luật này, còn anh thì đã biết được
quy luật, song phải dựa vào đó để suy nguyên lại bức tranh toàn cảnh của

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.