TAM THỂ: KHU RỪNG ĐEN TỐI - TẬP 2 - Trang 371

VỢ chồng Hines lại dừng bước, tay giám đốc y tế bất lực lắc đầu:

“Nhưng ở các phương diện khác, tinh thần cậu ta lại hết sức bình thường…
tôi không thể nói rõ được, hai người tự mình đến mà xem đi.”

Người thí nghiệm số 104 là một sinh viên đại học tình nguyện tham gia

dự án. Cậu ta tham gia thí nghiệm chỉ để kiếm chút tiền tiêu vặt. Trước khi
vào phòng bệnh, giám đốc y tế nói với vợ chồng Hines: “Đã hai ngày nay
cậu ta không uống giọt nước nào rồi, nếu tiếp tục thế này sẽ xảy ra tình
trạng mất nước nghiêm trọng, sau đây đành phải cưỡng ép tiếp nước cho
cậu ta vậy.” Ông ta chỉ vào chiếc lò vi sóng gia dụng kê cạnh cửa trong
phòng: “Hai người nhìn xem, cậu ta đòi cho bánh mì hoặc các thực phẩm
khác vào trong đó, quay đến khi hoàn toàn khô kiệt rồi mới chịu ăn đấy.”

Lúc hai vợ chồng Hines vào phòng bệnh, người thí nghiệm số 104 nhìn

họ với ánh mắt hoảng sợ, môi cậu ta khô khốc, đầu tóc rối bù, nhưng mọi
thứ khác thoạt nhìn đều hết sức bình thường. Cậu ta kéo tay áo Hines, cất
giọng khàn khàn nói: “Tiên sĩ Hines, họ muốn giết tôi, tôi thật sự không
hiểu tại sao nữa.” Cậu ta giơ một ngón tay chỉ vào cốc nước để ở tủ đầu
giường, “Họ bắt tôi uống nước.”

Hines đưa mắt nhìn cốc nước sạch đó, khẳng định người thí nghiệm này

không bị bệnh dại, bởi lẽ chứng sợ nước thực sự sẽ khiến người ta trông
thấy nước liền co giật vì kinh hoảng, ngay cả tiếng nước chảy cũng khiến
họ phát điên lên, thậm chí, nghe người khác nhắc đến nước cũng sẽ có phản
ứng sợ hãi mãnh liệt.

“Nhìn ánh mắt và ngữ điệu, tinh thần cậu ta hẳn là đang ở trạng thái bình

thường.” Yamasuki Keiko nói với Hines bằng tiếng Nhật, bà còn có bằng
tâm lý học.

“Cậu thực sự cho rằng nước là chất độc à?” Hines hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.