TAM THỂ: KHU RỪNG ĐEN TỐI - TẬP 2 - Trang 460

“Có lẽ thế…” Hines lại gật đầu, “Nhưng giống như các vị ở đây, tôi cũng

không biết nhóm ‘những kẻ khắc dấu’ ấy có còn tồn tại đến ngày hôm nay
hay không.”

“Chuyện này không quan trọng,” đại biểu Hạm đội châu Âu nói, “tôi cho

rằng việc cần làm tiếp theo chỉ là tìm ra thiết bị khắc Dấu ấn tư tưởng có
thể vẫn còn sót lại đến ngày nay, niêm phong hoặc tiêu hủy chúng đi. Còn
về nhóm người khắc dấu kia, nếu bọn họ tự nguyện khắc lên Dấu ấn tư
tưởng, thì gần như không vi phạm bất cứ điều luật nào hiện có; nếu như họ
khắc Dấu ấn tư tưởng lên những người tự nguyện khác, thì cũng là do niềm
tin hoặc đức tin bị công nghệ củng cố kia chi phối, cũng không nên bị pháp
luật chế tài. Vì vậy, chỉ cần tìm được thiết bị khắc Dấu ấn tư tưởng, có lẽ
hoàn toàn không cần thiết phải tra xét tình trạng của những kẻ khắc dấu làm
gì.”

“Đúng vậy, trong Hạm đội Hệ Mặt trời có một số người mang niềm tin

tuyệt đối với chiến thắng thì cũng không phải là chuyện xấu, ít nhất thì
cũng không gây ra tổn thất gì. Điều này nên coi là việc riêng của mỗi
người, không cần biết họ là ai để làm gì, mặc dù hơi khó hiểu là đến giờ mà
vẫn có người tự nguyện khắc lên Dấu ấn tư tưởng, vì thắng lợi của loài
người đã rõ rành rành ra đó rồi.” Đại biểu Hạm đội châu Âu nói.

Yamasuki Keiko đột nhiên bật cười lạnh lùng, lộ ra vẻ mặt mà người thời

đại này rất hiếm khi trông thấy, khiến những người có mặt trong hội nghị
liên tưởng đến ánh trăng ánh trên lớp vảy con rắn trong bụi cỏ từ một thời
đại xa xưa nào đó.

“Các vị nghĩ đơn giản quá rồi.” Bà nói.

“Các vị nghĩ đơn giản quá rồi.” Hines phụ họa theo vợ, rồi lại cúi gằm

đầu xuống.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.