TAM THỂ: KHU RỪNG ĐEN TỐI - TẬP 2 - Trang 511

bắt đầu làm nghề mai táng, công ty bọn con lập ra tên là Cao Thâm. Cao
tức là chỉ vũ trụ táng, ngoài việc đưa tro cốt ra ngoài Hệ Mặt trời, sau này
còn phát triển đến trình độ phóng nguyên cả di thể đi, tất nhiên giá cả cũng
không thấp; Thâm là chỉ việc chôn vào mỏ quặng, mới đầu thì sử dụng các
mỏ quặng bỏ hoang, về sau cũng đào mới, nói tóm lại đều là để đề phòng
người Tam Thể đào mồ quật mả mình lên thôi.”

Người được Sử Hiểu Minh gọi là Diên Diên trông có vẻ hơi già, chừng

năm sáu mươi tuổi. Sử Hiểu Minh giải thích là giữa chừng anh ta có tỉnh lại
khoảng hơn ba mươi năm, sau đó mới ngủ đông tiếp.

“Theo luật pháp, các anh ở đây có địa vị như thế nào?” La Tập hỏi.

Sử Hiểu Minh đáp: “Hoàn toàn bình đẳng với khu dân cư của người hiện

đại, chỗ này coi như là khu ngoại ô của thành phố, cũng có chính quyền địa
phương. Dân ở đây không phải trăm phần trăm là người ngủ đông, cũng có
người hiện đại, trong thành phố cũng thường xuyên có người đến đây
chơi.”

Trương Diên tiếp lời: “Chúng tôi đều gọi người hiện đại là dân chọc

tường, vì khi mới đến, bọn họ toàn vô thức chọc chọc lên tường, muốn kích
hoạt thứ gì đó lên vậy.”

“Sống ở đây cũng ổn chứ?” Sử Cường hỏi.

Mấy người đều nói cuộc sống rất tốt.

“Nhưng trên đường bố đã thấy ruộng vườn bọn con trồng, hoa màu mọc

như thế mà cũng sống được à?”

“Sao lại không được? Giờ trong thành phố nông sản đều là đồ xa xỉ cả

đấy… Thực ra chính phủ cũng rất tốt với người ngủ đông, kể cả không làm
việc gì cả thì cũng sống thoải mái nhờ vào trợ cấp của nhà nước. Nhưng
dẫu sao cũng phải kiếm việc mà làm chứ, bảo người ngủ đông biết trồng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.