TAM THỂ: KHU RỪNG ĐEN TỐI - TẬP 2 - Trang 671

người không thể nào dùng Mặt trời làm dàn ăng ten siêu cấp phát ra vũ trụ
bất cứ thông tin nào nữa rồi.

Giọt Nước đến là để phong tỏa Mặt trời.

“Ha ha, chú em, chẳng có chuyện gì xảy ra đúng không! Lẽ ra tôi phải

đánh cược với cậu đấy!” Sử Cường không biết từ lúc nào đã tới bên cạnh
La Tập, gã chặn một chiếc xe rồi đi nhờ tới đây.

La Tập như thể bị rút đi thứ gì đó, mềm nhũn người nằm vật lên nền cát,

cát bên dưới thân người vẫn còn hơi ấm sót lại, khiến anh cảm thấy rất dễ
chịu.

“Đúng thế, Đại Sử, sau này chúng ta có thể sống thoải mái dễ chịu rồi,

giờ đây, đúng là mọi thứ đều đã kết thúc.”

“Chú em, đây là lần cuối cùng tôi giúp cậu làm việc của Người Diện

Bích đấy nhé.” Dọc đường về, Sử Cường nói: “Cái nghề này chắc chắn là
khiến đầu óc người ta thành ra có vấn đề, cậu lại vừa lên cơn một chập đấy
còn gì.”

“Tôi cũng mong là thế thật.” La Tập nói. Bên ngoài, những ngôi sao tối

qua còn thấy được đã lại biến mất, sa mạc và bầu trời đêm đen ngòm hòa
làm một ở phía đường chân trời, chỉ có một đoạn đường phía trước vươn
dài ra dưới ánh đèn xe. Thế giới này rất giống với tâm trí của La Tập lúc
này: khắp nơi đều là bóng tối, chỉ có một chốn là rõ ràng sáng sủa vô ngần.

“Thực ra, cậu muốn khôi phục lại cuộc sống bình thường cũng dễ mà, đã

đến lúc Trang Nhan và con gái cậu tỉnh lại rồi đấy. Giờ khắp nơi đều rất
hỗn loạn, không biết việc đánh thức người ngủ đông có bị đóng băng hay
không, nhưng thời gian hỗn loạn cũng không quá dài đâu, tôi nghĩ là cục
diện sẽ mau chóng bình ổn lại thôi, dẫu sao vẫn còn mấy đời người nữa
phải sống cơ mà, cậu chẳng nói là giờ có thể sống thoải mái rồi hay sao?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.