TAM THỂ: TẬP 1 - Trang 47

thuật “thô bạo” như năng lượng hóa thạch và năng lượng hạt nhân, duy trì
các kỹ thuật “ôn hòa” như năng lượng Mặt trời và thủy điện nhỏ, đồng thời
từng bước giải tán thành thị, phân bố đều nhân khẩu vào các thôn trấn tự
cấp tự túc, lấy nền tảng là “kỹ thuật ôn hòa”, xây dựng một “xã hội nông
nghiệp mới.”

“Anh ta có nhà không?” Phan Hàn chỉ lên tầng hai hỏi.

Thân Ngọc Phi không trả lời, im lặng chắn trước mặt anh ta.

“Tôi cần cảnh cáo anh ta, đương nhiên cũng là cảnh cáo cô, đừng ép

chúng tôi!” Phan Hàn lạnh lùng nói.

Thân Ngọc Phi vẫn không trả lời anh ta, chỉ bảo với Uông Diểu đang

ngồi trong tắc xi: “Đi đi, không có chuyện gì đâu.” Sau đó, cô ta ra hiệu bảo
tài xế cho xe lăn bánh. Sau khi xe chạy, Uông Diểu cũng không nghe thấy
họ nói gì nữa, anh ngoảnh đầu lại nhìn từ xa, dưới ánh đèn, Thân Ngọc Phi
vẫn không cho Phan Hàn đi vào biệt thự.

Về đến nhà thì đã là nửa đêm, Uông Diểu xuống tắc xi ở cổng tiểu khu,

một chiếc Volkswagen Santana màu đen phanh lại sát cạnh anh, cửa sổ xe
hạ xuống, khói thuốc phun ra, là Sử Cường, thân hình to cao của anh ngồi
chật cứng cả ghế lái.

“Này, thầy giáo Uông, viện sĩ Uông! Mấy hôm nay khỏe không?”

“Anh đang theo dõi tôi à? Đúng là vô vị!”

“Đừng hiểu lầm, nếu tôi cứ thế đi thẳng qua thì đã xong rồi, ra chào hỏi

một câu cho phải phép anh lại hiểu lầm thành tâm địa xấu xa.” Sử Cường
trưng ra điệu cười nhăn nhở thường thấy của gã, bộ dạng rất vô lại, “Sao hả,
ở bên đó có thấy thông tin gì hữu dụng không, trao đổi một chút nhé?”

“Tôi đã nói rồi, tôi và các anh không có liên quan gì cả, sau này xin đừng

theo dõi tôi nữa!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.