TAM THỂ: TỬ THẦN SỐNG MÃI​ - TẬP 3 - Trang 103

nữa, hạ đến còn một phần hai mươi hiện nay, một phần hai mươi! Cũng
tức là chỉ còn lại 10 kg thôi! Họ thậm chí còn đưa đến một tin tức tốt lành,
nói là cánh buồm bức xạ có thể giảm xuống dưới 10 kg, còn tải trọng cho
phép, họ rất từ bi nói có thể được nửa kilôgam, nhưng không thể hơn được
nữa, vì tăng tải trọng ắt sẽ khiến dây kéo của cánh buồm to hơn nữa, tải
trọng tăng lên một gam, dây sẽ tăng lên ba gam, đạt được 1% vận tốc ánh
sáng trở thành chuyện bất khả thi. Vì vậy chúng ta chỉ có nửa kilôgam thôi,

ha ha ha, nửa kilôgam! Đúng như thiên sứ của chúng ta đã nói đấy: nhẹ
như một cọng lông.”

Wade mỉm cười gật đầu, “Có thể cho Monnier đi, là con mèo của mẹ

tôi, nhưng phải bắt nó giảm cân đi còn một nửa mới được.”

Khi người khác vui vẻ làm việc, Wade luôn âm trầm lạnh lẽo; còn khi

mọi người đều tuyệt vọng, ông ta lại trở nên thoải mái bông đùa, lúc nào

cũng vậy. Mới đầu, Trình Tâm nghĩ đây là phong độ của người lãnh đạo,
Vadimov nói cô không biết nhìn người, chuyện này chẳng liên quan gì đến
phong độ lãnh đạo hay cổ vũ tinh thần anh em gì cả, mà chỉ vì Wade thích
nhìn thấy người khác tuyệt vọng, kể cả khi bản thân ông ta cũng đang tuyệt
vọng. Đối với ông ta, thưởng thức sự tuyệt vọng của người khác là một
khoái cảm. Vadimov là người rất trung hậu, nhưng lại đánh giá tối tăm như
vậy về Wade, khiến Trình Tâm hơi ngạc nhiên, nhưng giờ nhìn lại, quả

thực là Wade đang thưởng thức sự tuyệt vọng của ba người bọn họ.

Trình Tâm cảm thấy cơ thể mình như không còn xương sống, sự mệt

nhọc nhiều ngày nay bỗng cùng lúc đổ đến, cô mềm nhũn người ngồi phệt
xuống bãi cỏ.

“Đứng lên!” Wade nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.