TAM THỂ: TỬ THẦN SỐNG MÃI​ - TẬP 3 - Trang 118

đánh cho tróc da tróc thịt, sau đó dùng vải sô quấn kín toàn thân lại, một
ngày sau máu đã khô hết, lại xé toạc hết lớp vải sô ấy ra... Nếu như lục lọi,
chúng sẽ phát hiện nỗi sợ này của anh ta, sau đó chúng sẽ nhập cảm giác

lúc bóc lớp vải sô vào bộ não anh ta. Những người thực sự trải qua cực
hình này trong quá khứ đều chết rất nhanh, nhưng bộ não của anh ta thì
không thể chết, cùng lắm cũng chỉ bị sốc, đối với bọn chúng là rất bình
thường, chỉ như con chip bị treo mà thôi, khởi động lại là có thể tiếp tục
thử lần nữa, thử hết lần này đến lần khác, vì lý do tò mò, hoặc chỉ vì tiêu
khiển... Anh ta không có khả năng tự giải thoát, anh ta không có tay chân và
thân thể, cắn lưỡi tự sát cũng không được, bộ não của anh ta giống như một

cục pin, hết lượt này đến lượt khác bị sạc vào dòng điện đau khổ, kéo dài
không bao giờ dứt.

Anh ta cười mãi, cười đến nỗi thở không ra hơi. Trình Tâm đẩy cửa

bước vào, ân cần hỏi han: “Thiên Minh, cậu sao vậy?” Anh ta đột nhiên im
bặt tiếng cười, biến mình thành một cái xác sống.

“Vân Thiên Minh, tôi đại diện cho Cục tình báo chiến lược thuộc Hội

đồng phòng ngự toàn cầu của Liên Hiệp Quốc hỏi cậu: Cậu có sẵn lòng

thực hiện trách nhiệm của một thành viên nhân loại, chấp nhận sứ mệnh
này hay không? Điều này là hoàn toàn tự nguyện, cậu có thể từ chối.”

Anh ta nhìn nét trang nghiêm thánh thiện của cô, nhìn vẻ mong chờ tha

thiết của cô, cô đang chiến đấu vì văn minh nhân loại, cô đang bảo vệ Trái
đất... Xung quanh sao lại thế này, vầng tịch dương chiếu qua cửa sổ chút
ánh sáng cuối cùng, hắt lên bức tường trắng trông như một vệt máu bẩn;

cây sồi cô độc bên ngoài, trông chẳng khác nào một bộ xương khô vươn ra
khỏi mộ phần...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.