TAM THỂ: TỬ THẦN SỐNG MÃI​ - TẬP 3 - Trang 197

không thể nhìn họ bị tổn thương. Trước đây, cô hiểu nhầm rằng đó là trách
nhiệm, nhưng bản năng người mẹ và trách nhiệm không giống nhau, bản
năng thì không thể thoát ra được.

Thứ ba, còn một sự thực nữa, giống như một bức tường không thể vượt

qua sừng sững trước mặt Trình Tâm, kể cả không có hai nguyên nhân
trước, bức tường này vẫn chắn ở đó, chính là Vân Thiên Minh.

Cũng là địa ngục, cũng là vực sâu không đáy, Vân Thiên Minh đã bước

vào trước rồi, anh ta bước vào đó vì cô, giờ cô không thể lùi bước, chỉ có
thể chấp nhận sự báo ứng này.

Tuổi thơ của Trình Tâm được đắm mình trong ánh dương của tình mẹ,

nhưng chỉ có tình mẹ mà thôi. Cô từng hỏi mẹ: bố ở đâu ạ? Khác với
những người mẹ đơn thân khác, phản ứng của mẹ cô với câu hỏi này rất

ung dung, trước tiên bà bình tĩnh nói mình không biết, sau đó lại khe khẽ
thở dài nói, nếu biết được thì hay quá. Trình Tâm cũng hỏi mình ở đâu ra,
mẹ bảo bà nhặt cô về. Khác với những lời nói dối của các bà mẹ thông
thường, mẹ cô nói thật, quả thực bà nhặt Trình Tâm về. Mẹ cô chưa bao
giờ kết hôn, vào một buổi chiều tối khi hẹn hò cùng bạn trai, bà thấy Trình
Tâm khi ấy mới được ba tháng tuổi bị bỏ lại trên ghế dài trong công viên,
trong bọc tã lót còn có một bình sữa, một nghìn nhân dân tệ và một mảnh

giấy nhỏ viết ngày tháng năm sinh của đứa bé. Vốn dĩ, mẹ cô và người bạn
trai định mang đứa trẻ đến đồn công an, như vậy đồn công an sẽ giao đứa
trẻ cho Cục dân chính, sau đó, Trình Tâm khi ấy dưới một tên khác sẽ bắt
đầu cuộc đời cô nhi ở một trại trẻ mồ côi nào đó. Có điều, sau đó mẹ cô lại
quyết định sáng hôm sau mới đưa đứa bé đi, không biết là vì muốn trải
nghiệm cảm giác làm mẹ trước hay là vì nguyên nhân gì khác. Nhưng khi
Mặt trời mọc, bà đã khó mà đưa đứa bé đi được nữa, cứ nghĩ đến việc sinh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.