TAM THỂ: TỬ THẦN SỐNG MÃI​ - TẬP 3 - Trang 44

Lúc này, Vân Thiên Minh chợt nghĩ đến truyện ngắn của Kafka, nhân

vật chính trong truyện cãi nhau với cha mình, người cha buột miệng chửi:

“Mày đi chết đi”, người con lập tức đáp trả: “Vâng, con đi chết”, dễ dàng
như thể nói: “Vâng, con đi đổ rác đây” hay “Vâng, con đi ra đóng cửa”, sau

đó người con chạy ra khỏi nhà, băng qua đường, chạy lên cây cầu lớn,
nhảy xuống tự tử. Sau này, Kafka nhớ lại và nói, lúc viết đến đó, ông có

“khoái cảm như thể vừa phóng tinh”. Lúc này, Vân Thiên Minh đã hiểu
được Kafka, hiểu được người đàn ông đội mũ quả đưa, tay cắp cặp táp,

trầm mặc bước đi trên con phố tối tăm của thành Praha hơn trăm năm về
trước, người đàn ông ấy cũng cô độc giống như anh ta vậy.

Về phòng bệnh, Vân Thiên Minh thấy có người đang đợi mình, đó là Hồ

Văn, bạn học đại học với anh ta. Thời đại học, Vân Thiên Minh không có
bạn, Hồ Văn là người gần gũi với anh ta nhất - cũng không phải vì giữa

hai người họ có tình bằng hữu gì cả, mà tính cách của Hồ Văn vừa khéo
trái ngược với Vân Thiên Minh, là loại người làm thân với bất cứ ai, giao

du rất rộng rãi. Vân Thiên Minh chắc chắn thuộc số ở ngoài rìa nhất trong
vòng giao du của anh ta. Sau khi tốt nghiệp, bọn họ không còn liên lạc với

nhau nữa. Hồ Văn không mang hoa, mà xách đến một thùng trông như là
đồ uống.

Sau màn chào hỏi ngắn ngủi, Hồ Văn đột nhiên hỏi một câu khiến Vân

Thiên Minh hơi ngạc nhiên: “Cậu còn nhớ lần đi dã ngoại hồi năm thứ
nhất không? Lần đầu tiên mà cả bọn cùng đi chơi xa ấy.”

Đương nhiên Vân Thiên Minh còn nhớ, đó là lần đầu tiên Trình Tâm

ngồi xuống cạnh anh ta, lần đầu tiên cô nói chuyên với anh ta; trên thực tế,
nếu Trình Tâm không để ý đến anh ta, có lẽ trong bốn năm đại học sau đấy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.