TAM THỂ: TỬ THẦN SỐNG MÃI​ - TẬP 3 - Trang 592

Khi kính viễn vọng lớn nhất trong lịch sử này hoàn thành việc vận hành

thử nghiệm, lần đầu tiên thu được hình ảnh một ngôi sao ở cách xa 47 năm

ánh sáng, Widnall, nhà thiên văn học của trạm quan trắc đã kích động như
thể nhìn thấy con mình ra đời vậy. Không giống như tưởng tượng của
người bình thường, trước đây, khi dùng kính thiên văn quan sát các ngôi
sao ngoài Hệ Mặt trời, điều duy nhất làm được chỉ là tăng cường độ sáng
chứ không thể nhìn rõ được hình dạng của chúng, cho dù kính thiên văn
mạnh cỡ nào, cũng chỉ thấy các ngôi sao là một điểm, chẳng qua là độ sáng
hơn kém nhau mà thôi. Nhưng lúc này, qua bộ kính thiên văn siêu cấp này,

lần đầu tiên một ngôi sao đã hiện ra hình tròn, tuy là rất nhỏ, giống như
một quả bóng bàn cách vài chục mét, không thể nhìn ra bất cứ chi tiết nào,
nhưng đối với việc quan trắc thiên văn trong khoảng ánh sáng nhìn thấy
được thì đây vẫn là một bước ngoặt có giá trị lịch sử.

“Ngành thiên văn học từ đây đã thoát khỏi chứng đục thủy tinh thể

rồi!” Widnall nước mắt rưng rưng nói.

Nhân viên quan trắc cảnh báo là trung úy Vasilenko lại không đồng

tình, “Tôi bảo này, anh cần phải hiểu rõ nhiệm vụ của chúng ta, chúng ta là
lính gác ở tiền tiêu. Trong quá khứ, chúng ta hẳn đang đứng trên vọng gác
bằng gỗ nơi biên cương, xung quanh là vùng đất tuyết hoặc sa mạc không
một bóng người. Chúng ta đứng trong gió lạnh nhìn về phía nước địch, một
khi phát hiện trên đường chân trời có xe tăng hay kỵ binh, thì lập tức đánh
điện hoặc đốt khói báo hiệu cho hậu phương biết kẻ địch sắp xâm nhập...
Anh nhất định phải bắt được cái tâm thế lính canh này, đừng coi đây là đài

quan sát thiên văn như thế.”

Ánh mắt Widnall tạm rời khỏi màn hình đang hiển thị hình ảnh kính

viễn vọng quan sát được, nhìn ra cửa sổ trạm không gian, chỉ thấy xa gần

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.