TAM THỂ: TỬ THẦN SỐNG MÃI​ - TẬP 3 - Trang 624

Họ lên xe buýt bên ngoài trung tâm ngủ đông, đây là xe buýt thật, chạy trên
mặt đất, có lẽ là dùng động cơ điện, nhưng nhìn bề ngoài thì dù có đặt ở

thời cổ đại cũng không khác gì xung quanh. Trên xe rất đông người, Trình

Tâm và Tào Bân tìm được hai chỗ ngồi cuối cùng, những người lên sau
đành phải đứng. Trình Tâm nhớ lại xem lần cuối cùng mình đi xe buýt là

khi nào, dù là vào những năm Công nguyên, cô cũng từ lâu không đi xe
chật như thế này rồi.

Xe chạy không nhanh, có thể thong dong thưởng thức phong cảnh

thành phố bên ngoài, lúc này, trong mắt Trình Tâm, mọi thứ đều có một ý
nghĩa hoàn toàn mới. Cô thấy từng cụm nhà lớn lướt qua ngoài cửa sổ, ở

giữa có những mảng xanh và hồ nước nhỏ. Cô còn thấy hai ngôi trường,
trong có sân tập thể thao màu xanh lam. Cô thấy mặt đất bên đường phủ

một lớp đất màu nâu, trông không khác nhiều so với ở Trái đất, ven đường
trồng một loại cây lá rộng rất giống cây ngô đồng, thỉnh thoảng lại còn

xuất hiện biển quảng cáo. Trình Tâm không nhận ra hầu hết các hàng hóa
trên đó, nhưng phong cách quảng cáo thì không xa lạ gì với cô.

Điểm khác nhau duy nhất với một thành phố thời Công nguyên là thế

giới này dường như được xây dựng hoàn toàn bằng kim loại, nhà cửa đều
bằng kim loại, bên trong xe, ngoài kim loại ra thì cũng rất hiếm thấy các

nguyên vật liệu khác, không có ván ép, cũng không có nhựa.

Trình Tâm chú ý nhiều hơn đến những người ở trong xe. Ở dãy ghế

bên kia có hai người đàn ông, một người kẹp chiếc cặp táp màu đen gật gù

ngủ, người còn lại mặc bộ đồ lao động màu vàng còn dính vết dầu đen,
dưới chân đặt túi đựng dụng cụ, một món đồ mà Trình Tâm không biết là

gì ló một nửa ra ngoài túi, trông như cái khoan thời cổ đại, nhưng lại trong
mờ mờ. Gương mặt người này toát lên vẻ mệt mỏi và thờ ơ của người lao

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.