TAM THIÊN NHA SÁT - Trang 202

Do tuổi còn nhỏ, chẳng ôm trong lòng được nhiều chuyện, có thêm

nữa liền ôm không nổi. Có một Tả Tử Thần, trong lòng nàng cả ngày liền
chỉ có hắn, không phải vì hắn hôm qua nói chuyện từ ngữ mập mờ mà
phiền não, thì là vì hôm nay hắn đến chậm một khắc, hơn nữa là vì những
chuyện râu ria vụn vặt với Huyền Châu mà thống khổ.

Công Tử Tề đã bị nàng quẳng ra khỏi đầu tự bao giờ, chỉ sợ bây giờ có

người hỏi nàng Công Tử Tề là ai, nàng cũng ngây ngốc nói không nên lời.

Nhị ca là người tinh ý, sớm nhìn ra manh mối, cẩn thận nhắc nhở

nàng: “Tả Tử Thần tuy rằng là con trai Tả tướng, thân phận cũng đủ vọng
trọng, nhưng không phải là con trưởng. Muội là chính nữ hoàng tộc, dù thế
nào cũng không thể gả cho hắn, huống chi người ta lại đang tu tiên. Tốt hơn
hết là sớm đem tâm tư dọn dẹp lại đi.”

Đây quả thực là lời thừa, nước đã chảy đi sao có thể thu hồi lại, cảm

tình có thể nói thu lại là thu lại được sao?

Đế Cơ phiền não thật lâu, mắt thấy người ta đã sắp trở về tiếp tục tu

tiên, nàng tới cùng vẫn hạ một quyết tâm, tối đó làm cho A Mãn bận tíu tít,
giúp nàng chọn y phục cả đêm, mặc đồ hồng, lại cảm thấy màu xanh thanh
nhã; đeo mẫu đơn, lại cảm thấy thược dược xinh đẹp, soi gương trát phấn
son lên mặt tới nỗi trông chẳng khác nào mông khỉ, thế nào cũng không hài
lòng, hận không thể khóc bù lu một trận.

Ông trời cũng lại không ủng hộ, canh ba liền bắt đầu đổ mưa to, hoa

lan trồng bên ngoài cửa sổ quên không lấy vào, buổi sáng ngó ra xem, đã
sớm úng chết cả rồi. Đế Cơ rầu rĩ không vui ngồi trước cửa sổ cả một ngày,
A Mãn cho rằng nàng muốn ra ngoài chơi, liền an ủi nàng: “Buổi tối nói
không chừng sẽ tạnh mưa, ta đưa công chúa tới ngự hoa viên đi dạo chút
nha?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.