TAM THIÊN NHA SÁT - Trang 271

Chần chừ trước cổng thành hồi lâu, nàng không còn cách nào đành

quay trở lại, bắt đầu lại từ đầu vạch ra một kế hoạch hoàn mỹ hơn.

Lừa con bỗng nhiên ngừng lại, vươn cổ không biết ngửi thấy mùi gì,

Đàm Xuyên lấy lại tinh thần, chỉ thấy nó dừng trước một tiệm cơm nho
nhỏ, sắc trời còn sớm, tiệm cơm chỉ mở cửa một nửa, từ trong bay ra một
mùi cháy khét, kèm theo giọng nữ gào to: “Biết làm sao bây giờ? Hôm nay
còn muốn bán hàng hay không?! Mẹ già này nuôi các người bao nhiêu
năm, sao mà xào một đĩa rau cũng không nên thân?!”

Cửa xoạch một tiếng bị đá văng, thức ăn cháy khét bị hắt toàn bộ ra

ngoài, xém chút hắt trúng Đàm Xuyên, người mở cửa là một phụ nữ trung
niên béo mập, trên mặt đầy vẻ giận dữ, thấy Đàm Xuyên thì sửng sốt một
chút, mới nói: “Hôm nay còn chưa mở cửa, khách nhân quay lại sau nhé.”

Đàm Xuyên sờ sờ túi tiền, ngân lượng còn thừa trên người nàng không

nhiều lắm, lại ngẩng mặt nhìn tên tiệm cơm phía trên đỉnh đầu: [Tiệm cơm
Yến Yến], không đừng được mà nở một nụ cười, bước xuống khỏi lưng lừa
con, nói: “Đợi đã, có phải các bác đang thiếu đầu bếp giỏi?”

Bà chủ hoài nghi đánh giá nàng: “Nhìn cháu cũng không giống con

nhà nghèo, có thể làm món gì ngon?”

Đàm Xuyên dắt lừa con đi vào cửa: “Cháu làm, mọi người nếm thử,

nếu vừa ý cháu tới làm đầu bếp cho mọi người là được.”

Năm đó đi theo tiên sinh học tập, nàng lại có thể từ mười ngón tay

chưa từng nhúng nước lạnh biến thành vạn sự thông.

[Mười ngón tay chưa từng nhúng nước lạnh (Mười ngón tay không

dính nước mùa xuân): Trích từ bài thơ Công Tử Hành của Lưu Hi Di đời
Đường: Nguyên văn là “Thập chỉ bất triêm dương xuân thủy, kim lai vi
quân tố canh thang.” – Mười ngón chưa từng dính nước lạnh, nay lại vì
chàng mà nấu canh (ta chỉ chém được đến thế)

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.