TAM THIÊN NHA SÁT - Trang 270

Trong đầu Đàm Xuyên trống rỗng, không biết vì sao, chẳng muốn

nghĩ ngợi gì, mặc sức để lừa con thích đi đâu thì đi , nàng cũng không biết
chính mình muốn đi về đâu. Bấy nhiêu năm qua, nàng vẫn luôn tính toán
hoàn mỹ những ngày còn thừa lại, muốn làm việc gì, làm như thế nào, khi
nào thì làm xong, thế nhưng lúc này nàng thật sự có phần mệt mỏi.

Thậm chí mệt đến nỗi chẳng buồn nghĩ xem vì sao mà mệt.

Cứ thế mênh mang mù mịt qua ba bốn ngày, nàng cảm thấy chính

mình không thể tiếp tục như vậy, phải tìm chút việc để làm. Muốn giết thái
tử, muốn giết quốc sư, muốn thắp sáng hồn đăng… Việc muốn làm thực sự
rất nhiều, có điều ngay việc đầu tiên nàng đã làm không tốt, chẳng những
không giết được thái tử, trái lại thiếu chút nữa còn bị hắn tóm được.

Vì sao không giết nổi hắn? Lẽ nào hoàng tộc Thiên Nguyên thực sự

mang dòng máu yêu ma?

Đàm Xuyên chưa từng gặp loại chuyện này, nhất thời cảm thấy lúng

túng không biết phải làm sao. Nhưng đối phương vĩnh viễn không chờ nàng
nghĩ mọi việc cho thông suốt, ba ngày sau, toàn thành Cao Đô đều dán bố
cáo truy nã, tiền thưởng cực kỳ hậu hĩnh, trên giấy rõ ràng vẽ mặt nàng,
thậm chí còn vẽ rất giống. Thái tử Thiên Nguyên xảo quyệt, trực tiếp đẩy
nàng tới nơi đầu sóng ngọn gió, không cho phép nàng tiếp tục ẩn mình
trong chỗ tối.

Đàm Xuyên hiểu rõ, lúc này nàng tạm thời rời khỏi Thiên Nguyên

quốc mới là lựa chọn tốt nhất, đợi vài năm nữa, Thiên Nguyên quốc khôi
phục nguyên khí, thái tử lần nữa lãnh binh xuất chinh, đi săn trên chiến
trường còn tốt hơn nhiều so ở nơi này ôm cây đợi thỏ. Nhưng tám chỗ
trước cổng thành đều đã thiết lập trạm kiểm soát, kiểm tra tất cả những ai ra
vào, lần này còn có người tu tiên hỗ trợ, gương mặt giả này của nàng chỉ
cần bị người ta cố ý động chạm một chút là lộ ra sơ hở, không thể mạo
hiểm đến thế.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.