TAM THIÊN NHA SÁT - Trang 269

Đàm Xuyên nhìn hồi lâu, lộ ra một nét cười thoáng hiện: “Ta vẫn luôn

khó hiểu, Tả Tử Thần ở đây, sao ngươi lại không có mặt. Thì ra vẫn núp
trong chỗ tối. Trông ngươi chẳng khỏe chút nào nhỉ.”

Huyền Châu lạnh lùng quan sát thân hình không còn nhỏ nhắn mảnh

khảnh của nàng, đột nhiên mở miệng: “Bộ dạng ngươi bây giờ xấu điên rồi,
béo chẳng khác gì heo! Sao lại không biết xấu hổ còn ra đường gặp
người?!”

Đàm Xuyên cười cười, không hề để ý: “Ta thay đổi không phải hợp ý

ngươi sao?”

Huyền Châu điềm nhiên nói: “Ngươi đúng là đồ nữ nhân máu lạnh!”

Đàm Xuyên vẫn không hề để ý: “Ta máu lạnh chẳng phải đúng mong

đợi của ngươi sao?”

Huyền Châu căm hận nói: “Không sai! Nhưng ta còn mong đợi ngươi

lập tức chết ngay đi nữa kìa! Ngươi không nên cứ mãi đày đoạ chàng như
vậy!”

Đàm Xuyên mệt mỏi sụp vai, lẳng lặng đánh giá nàng ta, thấp giọng

nói: “Huyền Châu, ngươi cũng đã trưởng thành rồi, đừng ấu trĩ thế nữa,
cũng đừng sống mãi trong quá khứ. Bằng không sẽ chỉ khiến ta càng thêm
khinh thường ngươi mà thôi, tuy rằng ta đã khinh thường ngươi lắm rồi.”

Sắc mặt nàng ta lập tức thay đổi, nhưng Đàm Xuyên cũng không chờ

nàng ta nói thêm điều gì, thân ảnh nhoáng lên một cái trong đám người, rốt
cuộc không thấy đâu nữa.

***

Lừa con chậm rì rì tiến bước trên con đường đá xanh, tạo ra những

tiếng “lát đát” vang vang.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.