TAM THIÊN NHA SÁT - Trang 345

mới là người tốt với chàng nhất. Huống chi, Thiên Nguyên diệt Đại Yến, ta
giết quốc sư còn danh chính ngôn thuận hơn chàng, ngươi thì biết gì chứ?!
Không tới phiên ngươi nói xằng bậy!”

Đàm Xuyên im lặng nhìn nàng ta, ánh mắt từ bờ vai thẳng tắp quật

cường của nàng ta, rồi đến cả góc áo tím nhuộm đầy máu đỏ. Kiểu dáng bộ
y phục tím nàng ta đang mặc giống y chang Tả Tử Thần, chỉ có điều có
thêm chiếc đai lưng nữ tử thắt ngang eo. Làm như cảm giác được ánh mắt
nàng, Huyền Châu hơi co người lại: “Nhìn cái gì? Ngươi còn chưa nói tại
sao người tới lại là ngươi!”

Đàm Xuyên bỗng bật cười, thấp giọng nói: “Được rồi, Huyền Châu,

ngươi luôn luôn liều mạng hơn cả ta tưởng tượng. Nếu ta là Tả Tử Thần,
không chiều theo ý ngươi quả thực thiên lý khó dung.”

“Không cần ngươi an ủi ta!” Huyền Châu hung hăng quay lưng lại,

sau một khắc lại nước mắt như mưa. Nàng đợi ba ngày, bị hành hạ chết đi
sống lại ròng rã ba ngày, mỗi một khắc mỗi một khắc dưới đáy lòng đều
không ngừng gào thét gọi tên Tả Tử Thần, ngóng trông hắn tới cứu mình.
Thế nhưng cửa mở, người tiến vào lại là nữ nhân nàng không muốn thấy
nhất.

Nàng chưa bao giờ cảm thấy hoàn toàn tuyệt vọng như lúc này. Vẫn

tranh, vẫn đoạt, tự lừa dối mình rằng trong lòng Tả Tử Thần hẳn là vẫn có
chút ít khoảng trống dành cho nàng. Ý nghĩ tự lừa dối mình này trong ba
ngày đã mất dần hầu như không còn, trong nháy mắt nhìn thấy Đàm Xuyên
kia liền triệt triệt để để vỡ tan tành.

Nàng ở trong lòng hắn, ước chừng ngay cả một cọng tóc cũng chẳng

thể nào lưu lại.

Không biết trải qua bao lâu, Huyền Châu ngồi tê cả chân, đứng lên đi

vài bước, thấy Đàm Xuyên vẻ mặt bình tĩnh, không hề hoang mang, tới

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.