TAM THIÊN NHA SÁT - Trang 43

Đàm Xuyên nhẫn nhịn trên lưng nổi đầy da gà: “Tiểu nhân tên gọi

Đàm Xuyên, năm nay mười tám tuổi.”

Phó Cửu Vân vừa buồn cười, vừa có chút ghét bỏ đánh giá thân thể

gầy yếu của nàng: “Mười tám tuổi? Trông không giống nhỉ.”

“Đây là … Tiểu nhân ốm yếu từ nhỏ… nên hơi gầy một chút…”

Hắn gật đầu, im lặng một lúc lâu. Đàm Xuyên tưởng hắn lại muốn giở

trò gì, không khỏi âm thầm cảnh giác, ai dè hắn lại xoay người nhẹ nhàng
rời đi, tiếng nói trầm ấm của hắn theo gió bay tới tai nàng: “Tiểu Xuyên
Nhi, có dùng thêm nhiều dầu hoa quế nữa, cũng không trở thành mỹ nữ
được.”

Đàm Xuyên ngạc nhiên ngẩng đầu, hắn đã sớm đi xa.

Tối hôm đó, nữ quản sự xinh đẹp trẻ tuổi dẫn theo một đám tạp dịch

nâng kiệu khua chiêng gõ trống, trước sự chứng kiến của bao con mắt, đi
tới nơi ở của Đàm Xuyên.

“Đàm Xuyên, ngươi ra đây.” Nữ quản sự cao giọng gọi tên của nàng.

Đàm Xuyên bận rộn cả ngày, mệt mỏi ngay cả cơm cũng chưa ăn, nằm

ở trên giưởng nửa mê nửa tỉnh, Thúy Nha lay mạnh nàng, như trời sắp sập
đến nơi: “Xuyên tỷ! Mau, mau dậy thôi! Quản sự đốt đuốc tới tìm chúng ta
có chuyện rồi!”

Đàm Xuyên ngơ ngơ ngác ngác khoác áo ra ngoài, bên ngoài người

đứng đông nghìn nghịt, có xem náo nhiệt, có đố kị thèm thuồng.

“Đại nhân, thế này… Tiểu nhân phạm vào tội gì sao?” Nàng dè dặt hỏi

nữ quản sự.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.