TAM THIÊN NHA SÁT - Trang 455

Trong thiên hạ không còn chuyện gì khiến nàng bận tâm, ngoại trừ

Phó Cửu Vân.

Chàng đến tột cùng khi nào mới có thể trở về?

***

Không lâu sau, Mi Sơn Quân bỗng nhiên sai linh cầm mang tới một

phong thư cho nàng.

“Năm trước nhị hoàng tử Thiên Nguyên trả lại hồn đăng, vợ hắn Hồ

công chúa được xưng là có ‘mắt thần’, đã dập tắt hồn đăng. Nhị hoàng tử
nói, ngươi có ơn với hắn, hứa rằng trong vòng ba trăm năm sau khi đèn tắt
sẽ không thúc giục yêu ma, ngươi hãy yên tâm. Mau quay về mau quay về!
Còn nữa, chớ quên mua chút rượu ngon.”

Bức thư lay động khẽ rơi trên mặt đất, Đàm Xuyên điều khiển xe bò

cưỡi gió đạp mây lao như điên về Mi Sơn cư, chưa tới nửa ngày đã đến nơi.

Mi Sơn Quân đang uống rượu một mình, mắt thấy nàng từ trên

trời giáng xuống, không khỏi há hốc mồm.

“Cửu Vân đã trở về sao?!” Nàng chạy ào vào cửa, vừa mở miệng đã

hỏi câu này.

Vẻ mặt Mi Sơn Quân có chút mất tự nhiên: “Nào có nhanh như vậy!”

Đàm Xuyên phun ra một hơi thở thật dài, hai chân đều mềm nhũn, cả

người ngã ngồi trên mặt đất, cũng không biết nên cười hay là nên khóc.
Nàng còn tưởng rằng lập tức là có thể gặp được chàng rồi.

Mi Sơn Quân ánh mắt lóe lên, lấp lấp liếm liếm bảo: “Ngươi cũng

đừng lo lắng, hẳn là rất nhanh là có thể gặp lại. Cứ kiên trì lên! Được rồi,
ngày mai là đại hội tiên hoa tiên rượu, ngươi cùng ta tới núi Hương Thủ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.