TAM THIÊN NHA SÁT - Trang 83

đương nam nữ, ngày ngày được ăn uống cung phụng, thậm chí đám đệ tử
lười nhác, không nỗ lực tu hành cũng chẳng sao. Chỉ cần có bộ dạng xinh
đẹp, bất kể tư chất thế nào, Sơn chủ cũng đều thu nhận làm đệ tử, tha hồ
sủng ái. Thời buổi loạn lạc này mà còn có một cõi yên vui nuôi một bầy
heo ăn không ngồi rồi, chẳng trách những kẻ ngoài kia suốt ngày khổ sở vắt
não muốn tìm chốn bồng lai.

Trên bệ trong phòng bếp có một hộp gỗ màu đen khá lớn, mở ra xem,

bên trong ba món chay ba món mặn, súp điểm tâm và bánh tráng miệng,
cơm ngon canh ngọt đủ cả, chỉ còn đợi bưng vào.

Đàm Xuyên đem cái hộp trở về, cẩn thận xếp đồ ăn lên bàn, cung kính

nói: “Cửu Vân đại nhân, mời ngài dùng bữa.”

Phó Cửu Vân hướng nàng vẫy vẫy tay: “Ngồi xuống, cùng nhau ăn.”

“Thế này… không tốt lắm đâu? Tiểu nhân là nô tài…” Nàng cuống

quít xua tay.

Hắn trực tiếp kéo nàng ngồi xuống bên cạnh, rót một chén rượu nhét

vào tay nàng, tươi cười điềm đạm lạ thường: “Uống một chén, coi như
mừng ngươi hôm nay không bị Huyền Châu cho nếm thử tư vị măng xào
thịt.”

Rượu trắng trong chén mùi vị cay nồng, ngửi qua là biết rượu mạnh,

người này lòng dạ khó lường, chỉ e là muốn chuốc say nàng. Đàm Xuyên ra
sức chối từ: “Tiểu nhân không dám uống rượu…”

“Ngươi sợ gì chứ?” Phó Cửu Vân cười híp mắt nhìn nàng, “Đại nhân

ta đây còn lâu mới vừa mắt ngươi.”

Đàm Xuyên thấy không thể khước từ, dứt khoát bưng chén lên một

ngụm uống cạn, bị cay tới mức ho sù sụ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.