TAM THỐN NHÂN GIAN - Trang 1036

Toàn thân Lâm Thiên Hạo run mạnh, đôi mắt trợn to hết nấc, nhìn gã

to con giang tay chạy tới, mặt thì ngượng ngùng mồm chỉ toàn rên kia, đầu
óc hắn lập tức nổ tung. Thậm chí thiếu chút nữa là không khống chế nổi phi
đao linh bảo trước mặt làm nó rớt xuống rồi.

- Cút đi, ngươi cút ngay cho ta! Đừng có tới đây!!

Hắn ngu người. Phải biết rằng từ nhỏ đến lớn hắn còn chưa từng trải

qua chuyện nào đáng sợ như thế. Lúc này hắn lùi lại vài bước, hô hấp dồn
dập, chỉ cảm thấy cảnh tượng xảy ra trước mặt quá đỗi quỷ dị, khiến cho
trước mắt hắn thiếu chút nữa đã biến thành màu đen.

Nhưng tốc độ của Chu Kiên Cường rất nhanh, gần như ngay khi Lâm

Thiên Hạo quay người định chạy thì nó đã chạy tới, tiếng rên rĩ ư ử trong
miệng càng dữ dội hơn, giơ hai tay ra ôm chặt lấy Lâm Thiên Hạo.

Vừa bị ôm một cái thì Lâm Thiên Hạo đã nổi hết gai óc oàn thân, lập

tức nổi giận vung tay lên, từng món pháp khí lũ lượt bay ra từ trong túi trữ
vật của hắn bay thẳng đến chỗ Chu Kiên Cường.

Trong tiếng nổ mạnh, thân thể Chu Kiên Cường chấn động dữ dội, lập

tức bay ngược ra. Lúc rơi xuống thì thân thể đã bị nứt vỡ phần nào, giãy
giụa muốn bò lên, Vương Bảo Nhạc lập tức tới gần, một tay đỡ Chu Kiên
Cường dậy, vẻ mặt lại càng bi phẫn hơn, tức giận trừng mắt nhìn Lâm
Thiên Hạo.

- Lâm Thiên Hạo, Chu Kiên Cường đã thảm như vậy rồi mà ngươi còn

đánh nó! Nó gặp lại ngươi nên mới mừng rỡ định lên ôm ngươi một cái
đoàn tụ thôi, vậy cũng sai sao?

Tiếng ồn ào xung quanh lại vang lên, mọi người lũ lượt phụ họa. Ở

đây toàn là người thông minh, Vương Bảo Nhạc vu oan Lâm Thiên Hạo
cũng không cao siêu gì, trong số này cũng có người từng nghe nói đến
chuyện ở đảo Hạ Viện trước kia, chẳng qua với họ mà nói thì Lâm Thiên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.