TAM THỐN NHÂN GIAN - Trang 1212

nên thân thiết với bọn họ. Cả ba vui vẻ trò chuyện với nhau, thậm chí
Vương Bảo Nhạc còn tiễn bọn họ mấy bước rồi vẫy tay tạm biệt.

Một màn này khiến Lục Tử Hạo đứng cạnh muốn bùng nổ, ấm ức đến

phát điên, lại gầm thét thêm một lần nữa.

- Vương Bảo Nhạc, ngươi...

- Năm thanh Phi Sương kiếm bên cạnh ấy, cho ngươi hai thanh!

Vương Bảo Nhạc khoát tay chặn lại, nói đầy hào phóng. Vương Bảo

Nhạc đã nhìn ra tính cách của Lục Tử Hạo, hắn cảm thấy mình không nên
chấp nhặt với trẻ con, cho mấy viên kẹo thì coi như xong chuyện.

- Ta... Lục Tử Hạo ta là người có nguyên tắc!

Lục Tử Hạo trừng mắt, trong tích tắc khí thế của hắn có vẻ yếu đi

không ít, nhưng ngoài mặt vẫn tỏ ra ta đây còn rất giận.

- Vậy cho ngươi hết cả đấy!

Vương Bảo Nhạc nhướng mày.

Lục Tử Hạo hít sâu, thầm nghĩ chuyện đã rồi thế này, mình nói nhiều

cũng vô ích, huống hồ gì kẻ phụ chiến có thể đánh giúp. Chưa kể chỉ mới
đánh có bốn trận, còn một trận cuối cùng, sau khi kết thúc, vô luận là quyết
chiến trên đỉnh núi, hay giai đoạn tranh tài ở vòng hai thì cũng không cần
phải nhìn thấy cái bản mặt của Vương Bảo Nhạc nữa.

Quan trọng nhất chính là, nguyên tắc của mình đã trải qua khảo

nghiệm, không bị viên đạn bọc đường của Vương Bảo Nhạc dụ dỗ. Sau khi
đủ loại ý nghĩ này lướt qua trong đầu,Lục Tử Hạo cảm thấy mình đã hết
giận rồi, vừa định hừ một cái, nhưng nhớ lời Vương Bảo Nhạc nhắc nhở

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.