TAM THỐN NHÂN GIAN - Trang 1387

- Tên Vương Bảo Nhạc này làm gì thế? Nhổ răng á?

Cả đám ngu người, đồng thời cũng giật mình khiếp sợ, thật sự là

Vương Bảo Nhạc cứ như mọc mắt ngoài sau ót vậy, trên chiến trường hỗn
loạn thế này mà hắn như có mắt ở khắp chốn, tai nghe bốn phương, tốc độ
lại còn nhanh, như một con cá chạch thừa cân, tránh thoát đám hung thú
bao vây tận mấy lượt, mỗi lần ra tay thì nhất định phải nhổ răng.

Mà đám hung thú đối thủ của hắn con nào cũng bị ngứa ngáy kỳ lạ,

khiến chúng gào thét và gãi liên hồi, chẳng còn sức đánh trả, chỉ trong thời
gian một nén nhang thì đã có hơn ba mươi con hung thú Chân Tức chết
trong tay Vương Bảo Nhạc!

Có rất nhiều hung thú Cổ Võ là do hắn đi ngang qua nên tiện tay xử

luôn, chiến tích thế này đã ăn đứt số chiến tu kia. Khiến cho những chiến tu
của bốn đạo viên thấy xong đều sinh lòng không phục, tăng tốc ra tay muốn
ganh đua với hắn.

Chỉ trong khoảng thời gian ngắn, phía cứ điểm trên chiến trường vô

cùng hung tàn, mà số muỗi của Vương Bảo Nhạc cũng bị hao tổn, chẳng
qua với hắn mà nói thì chỉ cần linh khí không cạn, vẫn có thể tạo ra vô số
muỗi. Lúc này hắn càng đánh càng hăng, tay nghề nhổ răng cũng ngày càng
rành rẽ hơn, bình thường ánh mắt đảo qua một cái là có thể lập tức xác định
được hàm răng của đối phương phải nhổ kiểu gì mới có thể rút tận gốc.

- Chẳng lẽ ta có thiên phú làm nha sỹ à!!

Đến chính bản thân hắn cũng phải kinh ngạc, tốc độ tăng nhanh, lúc

này hắn đến trước mặt một con hung thú màu xanh có bộ dạng như sư tử,
thật ra thì con hung thú này vốn không lớn lắm, nhưng giờ lại nhanh chóng
sưng phù lên... Nó đang gầm gừ cọ mình xuống đất muốn gãi ngứa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.