TAM THỐN NHÂN GIAN - Trang 1386

gấu nọ, Vương Bảo Nhạc phất tay bắn ra bảy tám thanh phi kiếm chém bay
đầu nó rồi tiếp tục chạy đi.

Cảnh nà bị những chiến sĩ định gọi Vương Bảo Nhạc quay về nhìn

thấy, cả đám lập tức hít sâu một hơi, rung động dữ dội khi nhìn về phía
Vương Bảo Nhạc.

Phải biết rằng con gấu đó có thể sánh ngang với Chân Tức đấy!

Nhưng ở trước mặt Vương Bảo Nhạc thì nó lại yếu xìu như thế.

Sau khi ném hàm răng kia vào trong túi trữ vật, Vương Bảo Nhạc hí

hửng vô cùng, nhờ vào tầm nhìn của con muỗi đang ngó chừng mười khẩu
hỏa thần pháo kia, sau khi xác định chúng không có sự cố gì thì hắn lại
mượn tầm nhìn của một con muỗi khác, qua lại liên tục trên chiến trường.
Chẳng mấy chốc, trên chiến trường liên tục xuất hiện tiếng gào thảm thiết
của đám hung thú khi bị xé hàm răng ra khi đang còn sống.

Mà trong tiếng gào của chúng nó còn có cả tiếng hét đầy vui mừng của

Vương Bảo Nhạc.

- Hàm răng này đỉnh quá!

- Ơ kìa, hàm răng này cũng ngon lành luôn!

- Hàm này cũng bén quá, cho ta xin nhé!

Vương Bảo Nhạc giống như một u linh béo ú thoăn thoắt qua lại trên

chiến trường, xuất hiện trước mặt từng con hung thú bị muỗi đốt, bẻ răng,
giết chết, động tác vừa nhanh vừa chuẩn, sau đó lập tức lủi đi.

Dần dà, ngày càng có nhiều người phát hiện ra cảnh này hơn, dù là

chiến sĩ hay chiến tu của bốn đạo viện, thậm chí không ít người trên cứ
điểm cũng thấy được cảnh Vương Bảo Nhạc ra tay... nhổ răng!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.