TAM THỐN NHÂN GIAN - Trang 1399

quang phòng hộ nay lập tức được tăng thêm số lượng lớn, phối hợp với
mấy ngàn chiến sĩ ở đây, ngăn cản thế công của đám hung cầm!

Vương Bảo Nhạc thở hổn hển, lập tức sửa chữa hỏa thần pháo, sau đó

lại cắn răng bắn ra.

Tiếng ầm ầm ầm vang lên, từng luồng sáng được bắn ra từ chỗ Vương

Bảo Nhạc, hắn vốn tính thù dai, lúc này mục tiêu trọng điểm không còn là
mặt đất nữa mà đã tập trung ở trên trời, bắn thẳng tới chỗ đám hung thú
Trúc Cơ nọ.

Chiến cuộc bộc phát tới mức này rồi nên chẳng còn ai chỉ huy nữa,

ngay cả vị quân trưởng râu ria kia cũng đã xung phong xông ra ngoài quyết
chiến, quần áo dính đầy máu tươi, không nhìn kỹ thì còn không nhận ra ông
được, hiện tại ông đang liên tục đánh về phía trước, xông thẳng vào trong
thú triều, chậm rãi tới gần chỗ gió lốc.

- Bắn chết bọn mày!

Vương Bảo Nhạc mắng to, cũng muốn bắn về phía con dơi trong gió

lốc. Hắn cũng nhìn ra hình như con hung thú đó chính là mấu chốt, nhưng
nó ở quá xa, lại đứng trong gió lốc, Vương Bảo Nhạc thử một phát thấy
không được gì, vậy nên sau khi bắn vài pháo trên trời thì hắn lại đổi hướng
bắn đám hung thú ở bên dưới.

Mặc dù hắn đang tức giận lắm, cũng tập trung vào bầy hung thú Trúc

Cơ ở trên trời, nhưng hắn biết rõ nếu làm lộ liễu quá thì dễ rước lấy sát khí,
vậy nên sau khi bắn một pháo lên trời thì lại bắn xuống đất một pháo, thay
đổi liên tục không cho đối phương phát hiện ý đồ của mình.

Bởi vì hắn làm thế cho nên đám hung thú Trúc Cơ đang chiến đấu

không tiện phân thần trên trời nhất thời không thể nhận ra được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.