TAM THỐN NHÂN GIAN - Trang 16

giận, cùng đám đồng học buông lời mắng chửi. Trong lòng hắn vì chuyện
này mà càng thêm quyết tâm với mộng tưởng làm quan.

Tiếng cảnh báo vang lên, mọi người mới kết thúc ồn ào, từng người

một mang theo uất ức mà bước vào phòng tu linh.

Phòng tu linh thuộc khu vực hạch tâm của khí cầu, tên như ý nghĩa, đó

là nơi dành cho học sinh tu luyện. Đồng thời, khi khí cầu đi qua khu vực
đặc biệt thì nơi này cũng là nơi được bảo hộ nghiêm mật nhất.

Lúc này, đám học sinh đều đã vào phòng tu linh, mọi người được các

lão sư của Phiêu Miểu đạo viện sắp xếp ngồi thành mấy hàng. Tất cả đều
đang mặc từ linh phục chuyên dụng trên khí cầu mà Phiêu Miểu đạo viện
phát ra.

Vương Bảo Nhạc vừa mặc từ linh phục vừa không cam lòng nghĩ đến

Lô y sư kia. Hắn ngẩng đầu nhìn xung quanh, bắt gặp một ánh mắt đang
nhìn mình, tâm tình hắn vốn đang phiền muộn nay vì thế mà càng thêm bực
bội, đôi mày nhăn lại.

Nơi tầm mắt của hắn có một nữ sinh chân dài rất động lòng người.

Nhưng nàng lúc này cũng nhíu mày, lộ ra vẻ chán ghét, hiển nhiên hai
người biết nhau và vô cùng căm ghét nhau.

"Thật xúi quẩy!" Cả hai nói thầm trong lòng, rồi lảng mắt đi chỗ khác.

Dường như khoảng khắc liếc mắt nhìn nhau đó cũng khiến cả hai cay mắt.

"Chỗ nào cũng gặp phải ả Đỗ Mẫn nhạt nhẽo này, thật là phiền chết!"

Vương Bảo Nhạc thầm nói. Hắn cũng với nữ sinh Đỗ Mẫn này từ nhỏ đến
lớn đều học cùng một lớp. Đối phương thường ngày vênh váo tự đắc, cạy
vào thân phận lớp trưởng mà nhiều lần khi dễ bản thân. Hai khối kẹo năm
đó là do chính hắn hối lộ nàng...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.