TAM THỐN NHÂN GIAN - Trang 299

đường, hắn xử lý đám thủ hạ của mình, chính đốn môn hộ cũng là chuyện
thường tình.

Sau khi xử lý đám Khương Lâm xong thì Vương Bảo Nhạc đứng im ở

đó, nhìn về phía những tên đốc tra ban nãy không tham gia động thủ.

- Ta cho các ngươi một cơ hội lập công cuộc tội, còn không mau giải

những học sinh phạm sai lầm này về bộ viện kỷ!

Vương Bảo Nhạc vừa lên tiếng thì mấy tên đốc tra cũ kia cũng run

như cầy sấy, vội vàng gật đầu, lúc này cũng không quản cái đám đang nằm
lăn lộn trên đất kia có phải là bạn của mình nữa hay không, cả đám đều
nhào lên xách từng tên đi, ngay cả đám lúc trước đang bị thương cũng lết
tới để thể hiện thái độ.

Sau khi giải quyết chớp nhoáng xong nguy cơ này, Vương Bảo Nhạc

mới cảm nhận được quyền lực và địa vị của học thủ một cách sâu sắc, trong
lòng vô cùng kích động.

Cảm giác khi rốt cuộc cũng đạt được mục tiêu mà mình mong chờ hơn

nửa năm thế này làm cho hắn thấy ánh chiều tà mới đẹp đẽ làm sao, đám
học sinh chạy đến đây nhìn mình lên chức tốt đến cỡ nào.

Vương Bảo Nhạc hít sâu một hơi, mỉm cười thật tươi ôm quyền cúi

đầu một cái với các lão sư và mọi người xung quanh.

- Sau này mong các vị đồng học và sư trưởng chiếu cố nhiều hơn!

Cái cúi đầu này lập tức khiến cho đám học sinh vẫn đang rung động

kia đều nghiêm mặt lại đáp lễ với Vương Bảo Nhạc, ánh mắt nhìn về phía
hắn cũng mang theo vẻ kính nể.

Còn mấy lão sư tuy không đến mức nói là kính nể, nhưng lúc nhìn

Vương Bảo Nhạc cũng không thể coi hắn như những học sinh bình thường,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.