TAM THỐN NHÂN GIAN - Trang 30

- Đỗ Mẫn, ta có ân cứu mạng cô, bây giờ mông của ta mất cảm giác

luôn rồi, ta nghe nói nếu như hút nọc độc rắn ra thì sẽ cứu được, cô giúp ta
đi…

Chưa kịp nói xong thì Vương Bảo Nhạc đã thật sự nhịn không được

mà hôn mê, đầu nghiêng qua một bên, sắp sửa tựa lên ngực của Đỗ Mẫn,
nhưng hắn đột nhiên ý thức được gì đó nên cố đổi hướng, tựa lên hai cái
bánh bao của cô gái nhỏ nhắn xinh xắn kia.

Thấy cảnh này, tất cả mọi người đứng xung quanh đều lộ ra vẻ cổ

quái, Đỗ Mẫn thấy tên Vương Bảo Nhạc kia ngay cả trong lúc hôn mê mà
cũng ghét bỏ cô ngực phẳng thì mặt lập tức đen thui.

Lúc này, trong phạm vi liên bang, rời khỏi rừng mua Trì Vân, trên bầu

trời bao la gần đến đạo viện Phiêu Miểu. Trong phòng tu linh trên chiếc phi
thuyền màu đỏ kia, có mấy trăm học sinh đang yên tĩnh ngủ say, Vương
Bảo Nhạc cũng nằm trong đó, hình như đang mơ đẹp nên nghiêng đầu, mặt
còn mang theo nụ cười toe toét.

Mà ở trong phòng chính của khinh khí cầu, tất cả lão sư đều trợn mắt

há mồm, trừng muốn lồi mắt nhìn một màn hình thủy tinh trong vô số màn
hình xuất hiện trước mắt họ.

Màn hình đó đúng là cảnh tượng Vương Bảo Nhạc hôn mê sau khi cứu

Đỗ Mẫn trong rừng mưa Trì Vân.

- Cái tên béo này tên gì thế?

- Tuy là cảnh mơ trong mê trận, nhưng lại không khác gì sự thật, biểu

hiện của hắn ở trong đó chính là tâm tính thật sự của hắn!

- Dũng cảm hy sinh vì bạn học như thế, đứa nhỏ này đúng là mầm non

tốt trăm năm khó gặp! Là học sinh vĩ đại mà đạo viện Phiêu Miểu chúng ta
khao khát có được nhất!!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.