TAM THỐN NHÂN GIAN - Trang 310

- Bây giờ cũng có người ngoài đâu mà, ngươi cứ gọi tên của ta là

được, Đạo Bân, ta chưa từng xem ngươi là người lạ bao giờ cả.

Vương Bảo Nhạc đánh giá Liễu Đạo Bân một cái, thoạt tiên là khá

kinh ngạc trước tư thế ngồi cùng với kiểu đáp lời của Liễu Đạo Bân, nhưng
sau đó lại vô cùng thỏa mãn, nhưng vẫn có phần tò mò, trông có vẻ như đối
phương còn rành rẽ quy tắc quan trường hơn cả mình nữa.

- Chẳng lẽ hắn cũng xem tự truyện của quan lớn à?

Vương Bảo Nhạc kinh ngạc, lén ghi nhớ tư thế ngồi của đối phương,

định bụng sau này phải học theo mới được.

Liễu Đạo Bân vội vàng đồng ý, cố ý làm cho bản thân mình thoạt nhìn

có phần tự nhiên hơn, nhưng thực tế tư thế ngồi vẫn giữ nguyên, hai người
cứ thế ngồi nói chuyện cả buổi trời, Vương Bảo Nhạc cũng mở rộng tầm
mắt, cảm thấy Liễu Đạo Bân tự dưng trở nên lợi hại hơn hẳn.

- Trước kia ta không phát hiện ra ngươi còn có bộ thế này đấy nhé.

Vương Bảo Nhạc cảm giác mình được lợi không nhỏ, lúc này mới nói

lời thấm thía, đưa ra đề nghị muốn sắp xếp Liễu Đạo Bân vào bộ viện kỷ,
trở thành đốc tra của linh thạch học đường.

Hắn vừa nói xong thì hô hấp của Liễu Đạo Bân trở nên dồn dập, dù

ngày thường hắn biết được nhiều điều, hơn nữa cũng học được khá nhiều
kiến thức ở chỗ cha mình, nhưng dù sao cũng còn non trẻ, lúc này nghe
thấy mình sắp được trở thành đốc tra thì lập tức trở nên kích động.

- Cảm ơn học thủ, sau này có việc gì thì học thủ cứ việc phân phó,

Đạo Bân nhất định sẽ tuân theo!

Vương Bảo Nhạc cười lớn, sau khi khen ngợi Liễu Đạo Bân vài câu

thì lại đề bạt thêm một mớ học sinh đến từ thành Phượng Hoàng, cuối cùng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.