TAM THỐN NHÂN GIAN - Trang 427

Chỉ là cảnh này quá sức quỷ dị, những học thủ xung quanh nhìn mà

không hiểu gì, Tào Khôn mở to hai mắt, quan sát thật kỹ cũng không rõ tại
sao mấy người chưởng viện lại tỏ vẻ tán thưởng như thế.

Chỉ có Lâm Thiên Hạo đứng ở kế bên là lập tức biến sắc, hô hấp cũng

trở nên dồn dập hơn, trong lòng rung động không thôi, dấy nên vô số cơn
sóng gió trước nay chưa từng có.

Trong lúc tất cả học thủ đều ngơ ngác không hiểu gì thì đột nhiên họ

phát hiện, phần tro bụi do linh thạch phát nổ hóa thành đột nhiên khuếch
tán, tạo thành những đụn mây nhỏ, sau đó trút mưa trong một phạm vi nhỏ
ở ngay trước mặt mọi người, sau đó lại có hàn khí được mượn dùng từ
chiếc vòng tay mà trưởng lão Pháp Binh các đã cho bay tới, khiến cho
những hạt mưa kia rơi xuống đều hóa thành viên băng rơi xuống mặt đất.

chưởng viện thấy mọi người ngơ ngác như thế thì bèn giải thích.

- Cái khó của vấn đề này không phải ở chỗ chọn và khắc hồi văn, khó

ở chỗ đơn giản hóa nó, mà khó hơn nữa... Chính là cần phải mượn linh,
mượn hàn khí từ vòng tay khiến cho ba hình thái của nước được thể hiện
một cách hoàn mỹ!

Điều này lập tức khiến cho mọi người đần mặt ra hít sâu một hơi, vô

cùng kinh hãi, cả đám nhìn Vương Bảo Nhạc cứ như nhìn thấy thần nhân,
Tào Khôn thì như bị sét đánh trúng, chôn chân đứng hóa đá tại chỗ.

Lúc này trưởng lão Pháp Binh các mỉm cười bước tới trước định rời

khỏi học đường, lúc đi ngang qua bên cạnh Vương Bảo Nhạc còn vỗ vai
hắn cười nói với chưởng viện ở bên cạnh.

- Tên nhóc này chính là hồi văn học thủ của hệ Pháp Binh đấy à, khá

lắm, khá vô cùng ấy chứ!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.