TAM THỐN NHÂN GIAN - Trang 574

Mãi cho đến chết gã vẫn mở to hai mắt, tay phải túm chặt áo của

Vương Bảo Nhạc, trong mắt mang theo vẻ không cam lòng mãnh liệt, dần
dần ngã xuống.

Lúc này Vương Bảo Nhạc cúi đầu xuống chống đầu gối thở hồng hộc,

khi rút thanh tiểu kiếm màu tím ra thì hắn nghe thấy tiếng bước chân truyền
tới từ sau lưng. Vương Bảo Nhạc quay đầu lại thì trông thấy lão già áo đen
mặt mày âm trầm như đang ẩn chứa giông to gió lớn!

Đôi mắt của lão ta đỏ ngầu, từng bước đi tới, đứng cách Vương Bảo

Nhạc hơn mười trượng, dõi mắt nhìn thi thể xung quanh. Lúc sau lão mới
nhìn Vương Bảo Nhạc, khàn giọng gằn từng tiếng.

- Nếu biết trước chuyện sẽ thế này thì lão phu đã không nhận ủy thác

này làm gì, đáng tiếc... Bây giờ ta chỉ có thể giết chết ngươi mà thôi!

Lão già giơ tay lên, siết chặt bàn tay, xung quanh lão lập tức có gió lốc

xuất hiện, dữ dội vô cùng.

Cùng lúc đó, ở trong một bụi cỏ cách nơi này không xa, một gã trung

niên Bổ Mạch cảnh đỉnh phong khác đang hoảng sợ nhìn về phía trước.

Xung quanh gã có vài sợi dây thừng bị đứt, trên người gã có năm con

khôi lỗi, trong đó có ba con là loại cao lớn uy vũ, hai con có hình dạng nữ
giới, lúc này cả năm đang ôm chặt lấy gã, trừ phi phá hủy được chúng,
bằng không chúng tuyệt đối sẽ không buông ra.

Nếu chỉ như vậy thì không đến mức khiến gã hoảng sợ, lúc này đối

diện gã lại đột nhiên xuất hiện một luồng khói đen, có thể thấy bên trong
làn khói đen này loáng thoáng xuất hiện một gã thiếu niên gầy còm, xấu xí
như một con khỉ. Thiếu niên này thoạt nhìn giống hệt loại người gian xảo
hiếp yếu sợ mạnh. Lúc này tên thiếu niên nọ đang lơ lửng trên không trung,
đặt một ngón tay bên môi ra dấu im lặng với gã trung niên áo đen kia, ánh
mắt đảo qua năm con khôi lỗi đó xong thì chậc chậc một tiếng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.