TAM THỐN NHÂN GIAN - Trang 592

này vừa nhảy xuống thì hắn lập tức lăn một vòng chui thẳng vào trong
rừng.

Động tác liền mạch trôi chảy vô cùng thành thạo, nếu như có người

ngoài ở đây thì nhất định có thể trông thấy một thân hình tròn vo nhảy nhót
cực kỳ linh hoạt, sau đó biến mất tiêu trong khu rừng.

Dù sao thì trong lúc nguy hiểm cận kề kia Vương Bảo Nhạc cũng đã

có kinh nghiệm đi lại trong rừng, tuy không thể nói là kinh nghiệm phong
phú nhưng vẫn rất khá.

Lúc này hắn khom lưng nhanh chóng chạy băng băng về phía trước,

thỉnh thoảng đứng lại nhìn quanh, khi thì lại nhảy vọt lên, hắn không đi
thẳng một đường mà đi vòng một đường từ từ đến gần Ngũ Chỉ sơn.

Ngũ Chỉ sơn này nhìn từ trên cao xuống thì không lớn lắm, nhưng

nhìn từ dưới đất lên thì vẫn vô cùng khổng lồ, vừa giống năm ngón tay, lại
giống như năm thanh kiếm sắc bén, ngọn núi dốc đứng tựa như muốn
phóng thẳng lên trời.

- Theo lời cha kể thì cửa đi vào di tích là một sơn động ở dưới vách đá

nham thạch của ngọn núi thứ ba.

Vương Bảo Nhạc nheo mắt lại, cúi đầu đến gần Ngũ Chỉ sơn.

Lúc tới gần thì hắn thấy được không ít phân chim thú và nước tiểu,

cũng chính mớ phân và nước tiểu này khién cho niềm tin của Vương Bảo
Nhạc kiên định hơn một chút, theo như hắn thấy thì nơi này rõ ràng thường
xuyên có chim thú sinh sống hoặc đi ngang qua, vậy thì có nghĩa là đây
cũng không phải khu vực nguy hiểm gì nhiều.

Không bao lâu sau, Vương Bảo Nhạc đã bước lên ngọn núi thứ nhất,

hắn đẩy nhanh tốc độ, men theo sơn đạo mò lên trên, đi về phía ngọn núi
thứ ba. Thực ra thì hắn có thể điều khiển khí cầu tới nơi này, nhưng ở đây

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.