TAM THỐN NHÂN GIAN - Trang 612

nhưng sau khi nghe Vương Bảo Nhạc nói xong thì ai nấy đều hít sâu một
hơi vội vàng tản ra. Điều này khiến cho Vương Bảo Nhạc thuận lợi đi thẳng
đến trước mặt Khương Lâm.

Ánh mắt Khương Lâm mang theo vẻ sợ hãi mãnh liệt và tuyệt vọng,

hắn gào lên cố gắng giãy giụa.

- Kháng cự chứ gì?

Trong mắt Vương Bảo Nhạc lóe lên hàn quang, tốc độ tăng nhanh,

trong lúc Khương Lâm sợ hãi và hoảng loạn thì hắn đã tới gần, tay phải
túm một cái, trực tiếp tóm được tay của Khương Lâm bẻ mạnh.

Một tiếng kêu la thảm thiết phát ra từ trong miệng của Khương Lâm,

mồ hôi lạnh túa ra ướt đẫm trán. Trong lòng Vương Bảo Nhạc dấy lên sát
khí dữ dội, thân thể nhoáng lên một cái bẻ gãy luôn tay còn lại của Khương
Lâm. trong lúc đối phương hét thảm thì hắn thúc khủy tay đánh thẳng vào
ngực của Khương Lâm. Một cái cù chỏ này đánh vô cùng hiểm, trực tiếp
đánh nát kinh mạch của Khương Lâm, phế Cổ Võ của hắn ta!

Khương Lâm hộc máu, tuvi của hắn không thể nào sánh được với

Vương Bảo Nhạc đã trải qua giết chóc, lúc này vừa hộc máu vừa bị đánh
đập mạnh vào khí cầu, sau đó ngã ra đất hôn mê bất tỉnh, bị đám người
Liễu Đạo Bân kéo đi ngay lập tức.

Tất cả mọi người diễn ra quá nhanh, mà phần bá đạo lẫn tàn nhẫn này

khiến cho mọi người xung quanh đều mở to hai mắt, hít mạnh vài hơi, nhất
là lời nói của Vương Bảo Nhạc trước đó còn khiến cho bọn họ giật mình
hơn.

- Nghi can mưu sát học thủ?

- Mẹ ơi, đây là chuyện gì thế này... Khai trừ học tịch sao!!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.