TAM THỐN NHÂN GIAN - Trang 643

Trong lúc mọi người đang bàn tán thì Vương Bảo Nhạc cũng vô cùng

buồn bực, đối phương qua đông cho nên hắn nhanh chóng bị phát hiện. Sau
khi đám học sinh hệ Ngộ Đạo này phát hiện ra Vương Bảo Nhạc thì không
ai đánh người hay mắng chửi gì hết, chỉ nhìn hắn chằm chằm... Ngươi đi
đâu thì bọn họ đi theo đó, nhìn chằm chằm vào ngươi để ngộ đạo.

Cảnh này kéo dài suốt ba ngày, sau đó Vương Bảo Nhạc cũng sắp điên

lên. Nhất là khi hắn vào nhà vệ sinh thì đám học sinh của hệ Ngộ Đạo kia
cũng đi vào, thậm chế nếu như Vương Bảo Nhạc đi tè lâu một chút thì sẽ có
hơn trăm tên học sinh hệ Ngộ Đạo đứng nhìn lăm lăm, tất cả khiến cho
Vương Bảo Nhạc nổi khùng.

- Ép người quá đáng! Đây có gì giống hệ Ngộ Đạo chứ, đây rõ ràng là

hệ Lưu Manh mà!

Vương Bảo Nhạc nổi giận bừng bừng, nhưng lại không dám động thủ

hay đuổi đi, hắn sợ lỡ mình mà đuổi đi hết thì ngày mai sẽ có nhiều học
sinh của hệ Ngộ Đạo kéo tới hơn.

Cuối cùng Vương Bảo Nhạc hạ quyết tâm, sau khi mua một đống thức

ăn thì hắn quay lại động phủ định bế quan mấy tháng, để xem đám học sinh
hệ Ngộ Đạo đó định chơi với mình tới chừng nào.

Nhưng mấy ngày sau Vương Bảo Nhạc mới phát hiện ra bản thân

mình ngây thơ quá, đám người hệ Ngộ Đạo kia rõ ràng đã đoán được ý đồ
của Vương Bảo Nhạc, hoặc có thể là đám bọn họ làm việc này nhiều quá
nên có kinh nghiệm, cho nên lại có thêm một trăm người nữa kéo tới!

Mấy trăm học sinh hệ Ngộ Đạo vây quanh động phủ của Vương Bảo

Nhạc, nhìn chằm chằm vào động phủ để ngộ đạo, người đông chi chít,
Vương Bảo Nhạc nhìn mà hết cả hồn.

Thế còn chưa đủ, mười ngày sau số người lại tăng thêm... Nhất là bọn

họ lại bắt đầu dựng lều ngay bên ngoài động phủ của Vương Bảo Nhạc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.