TAM THỐN NHÂN GIAN - Trang 65

Vương Bảo Nhạc hít sâu một hơi, nhớ tới hình ảnh người thiếu niên áo

đỏ tên Trần Tử Hằng đập vỡ mạch núi, trong mắt hắn chầm chậm thắp nên
ngọn nửa lồng nhiệt.

- Muốn trở thành Tổng Thống Liên Bang, thì võ cổ là thứ nhất định

phải dắt trên thân. Huống hồ tu luyện võ cổ còn có hể giảm béo. Thực là
một mũi tên trúng hai con chim nhạn.

Trong lúc phần khởi, Vương Bảo Nhạc muốn bắt đầu thử luyện một

chút, nhưng vẻ mặt hắn chợt khẽ động, tay trái đưa vào trong ngực, lấy ra
một cái mặt nạ màu đen.

Nhìn cái mặt nạ này, ánh mắt của Vương Bảo Nhạc lâm vào suy tư,

hắn không thể nào quên được trong lúc tham gia khảo hạch, chiếc mặt nạ
này đã trở nên hư ảo cùng với hàng văn tự mơ hồ trôi nổi bên trên đó.

- Cái này chắc chắn là báu vật!

Nhịp tim của Vương Bảo Nhạc đập liên hồi, công việc của cha mẹ hắn

đều liên quan tới khảo cổ, bởi thế cho nên thứ nhiều nhất trong nhà chính là
mấy cái nhìn có vẻ rách rách nát nát thế này.

Vương Bảo Nhạc đã từng ảo tưởng rằng nói không chừng trong mấy

thứ cũ kỹ lỗi thời ấy có thể đang cất giấu bảo vật. Nhưng từ khi còn nhỏ
cho tới lúc lớn lên, hắn gần như đã tìm tòi hết từng thứ một có trong nhà,
thậm chí đã từng len lén nhỏ máu lên nhưng chẳng có cái gì kỳ quái xảy ra
cả.

Lúc này cầm cái mặt nạ trên tay, hắn lại cẩn thận nghiên cứu, ngoại trừ

chất liệu bằng gỗ có chút lạnh lẽo thì nào thấy được có gì bất phàm đâu.
Cuối cùng hắn nhớ tới trong hoàn cảnh đặc thù lúc khảo hạch thì mặt nạ
này mới xảy ra biến hóa, hai mắt hắn phát sáng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.