TAM THỐN NHÂN GIAN - Trang 787

Phạm vi của ốc đảo này rất lớn, giống như tự tạo thành không gian,

bên trong như thể có nước có non, ở giữa còn có một ngọn núi cao. Nhưng
bề mặt của nó thì lại không rõ lắm, tựa như trên hòn đảo thần bí này có một
cỗ sức mạnh thần bí nào đó quấy nhiễu ánh mắt của họ, khiến cho tất cả trở
nên mông lung, còn có thể ngăn cản Chân Tức bước vào.

Bên cạnh ốc đảo này có một sân bay nhỏ, lúc này bên đó đã có ba loại

khí cầu màu trắng, đen, cam đậu sẵn. Có thể nhìn thấy mấy ngàn người
cũng mặc áo bào ba màu trắng, cam, đen đứng sẵn ở đó.

Xung quanh quảng trường có một tầng sáng bao phủ, vừa ngăn cách

nhiệt độ nóng rẫy của sa mạc này, đồng thời cũng có một con đường nhỏ
nối liền với ốc đảo, như thể nó là nơi duy nhất có thể an toàn tiến vào bên
trong ốc đảo nọ.

Về phần khu vực bên ngoài không được màn sáng bao phủ thì có nhiệt

độ cực cao, người bình thường căn bản không thể nào sống nổi.

Ở cạnh đó còn được dựng một tấm bia đá cao mấy chục trượng, bên

trên có khắc vài chữ to.

Quê hương linh tức!

Nói đây chính là quê hương linh tức, là mảnh vỡ lớn nhất đã được

phát hiện ra trên trái đất và được bốn đạo viện lớn cướp được!

Ba chiếc khi cầu đã đến kia chính là người của ba đạo viện khác, bởi

vì đạo viện Phiêu Miễu ở xa nhất cho nên lúc này bọn họ đến muộn hơn
hẳn. Lúc này khí cầu của đạo viện Phiêu Miễu đến gần, khi nó đáp xuống
thì các học sinh và lão sư của ba đạo viện khác đều ngẩng đầu nhìn lên.

Khí cầu của đạo viện Phiêu Miễu chầm chậm dung nhập vào trong

màn sáng phòng hộ, cuối cùng đáp xuống sân bay, các học sinh được lão sư
của đạo viện sắp xếp cho đi xuống.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.