TAM THỐN NHÂN GIAN - Trang 96

- Thanh kiếm này không tồi!

- Linh đang kia trông đẹp thật!

- Bao tay này có vẻ là hàng tốt, ánh bạc đã mắt, trông rất lợi hại!

Trái ngắm phải nghía một hồi, Vương Bảo Nhạc bứt rứt trong lòng.

Với món pháp khí nào hắn cũng thích, nên nhất thời không biết nên chọn
cái nào, chỉ biết nhìn quanh. Đến khi ánh mắt hắn nhìn trúng một cái gốc
ngọc màu trắng, lập tức siêu lòng.

Cái gối này tên là Mộng Cảnh Pháp Chẩm, có tác dụng giống hệt

mộng cảnh bên trong mê trận, đều để tạo ra ảo cảnh không có thực. Nhưng
vì tác dụng không nhiều, cấp độ không cao, lại rất khó có thể rèn luyện bên
trong cho nên ít người lựa chọn, mà giá thuê cũng không rẻ.

Nếu không vì sự thay đổi của mặt nạ đen, Vương Bảo Nhạc cũng

không để tâm đến Pháp Chẩm này làm gì. Hắn trầm ngâm suy nghĩ một hồi
rồi quyết định mượn món pháp khí kia về.

Đăng ký xong, Vương Bảo Nhạc mang theo Pháp Chẩm rời đi. Một

đường trở về hắn rất mong đợi nên bước đi cũng nhanh nhẹn hơn trước,
đến động tiên rồi việc đầu tiên hắn làm là thử xem có thể tìm được bí mật
của mặt nạ đen hay không.

Tuy hoàng hôn đã buông xuống từ lâu, nhưng phía chân trời vẫn còn

hửng ráng chiều rọi chiếu xuống núi Pháp Binh, tựa như phủ thêm một lớp
lụa đỏ mềm mại nhu hòa, khiến cảnh vật ở đây bỗng nên thơ không thể tả
hết bằng lời. Nhất là khi từng cơn gió chiều thổi đến, xua tan cái nóng bức,
mang tới đây không khí mát mẻ dễ chịu, khiến cho không ít học sinh ra
ngoài dạo chơi, đứng trên đỉnh Pháp Binh hóng gió vui cười êm ái.

Cũng không rõ có phải trùng hợp hay không, mà ráng chiều rực đỏ

nhẹ bao chùm lên đạo phục của hắn, hai sắc đỏ hòa cùng nhau khiến cho

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.