TAM THỐN NHÂN GIAN - Trang 99

Theo quy tắc của đạo viện Phiêu Miểu, chỉ có chưởng viện mới là

người có quyền quyết định bãi miễn hoặc không. Nhưng với những quyết
định nghiêm trọng như thế, nếu không phải học thủ kia làm ra chuyện đại
nghịch bất đạo thì ngay cả chưởng viện cũng không muốn đụng đến.

Dù cho có được thân phận như vậy, sở hữu nhiều quyền lực như thế

nhưng học thủ không dám lười biếng. Một khi có người giỏi hơn, vượt qua
hắn, nói cách khác hắn không còn là thủ khoa, đồng nghĩa với việc hắn sẽ
mất tất cả.

Đọc kỹ tư liệu tìm được trên mạng, trong tròng mắt Vương Bảo Nhạc

bập bùng lửa đốt. Muốn trở thành học thủ không hề dễ chút nào. Hắn bỗng
nhớ ra bảng xếp hạng ở học đường Linh Thạch, bên cạnh cái tên đầu tiên
có con số 90. Hóa ra con số này đại diện cho độ tinh khiết mà hắn luyện
được đạt chín mười phần trăm.

- Trừ phi mình luyện ra được linh thạch có độ tinh khiết cao hơn hắn,

ngoài ra không còn cách nào khác.

Vương Bảo Nhạc khẽ thở dài, buông bỏ ghen tỵ trong lòng. Hắn

không phải người có tính ghen tỵ với thành công của người khác, đối với
hắn mà nói, dù thân phận học thủ uy phong lẫm liệt thật đấy, nhưng để
chạm được đến thì không phải kẻ nào cũng làm được.

Mang tất cả tiếc nuối và mong ước cất hết trong lòng, Vương Bảo

Nhạc lấy Mộng Cảnh Pháp Chẩm từ trong túi ra, sau đó lấy thêm cả mặt nạ
đen, suy tư một hồi mới tiền vào Pháp Chẩm. Hắn bỗng cảm thấy hoa mắt,
nhưng chỉ một lúc sau khung cảnh xung quanh đã thay đổi hoàn toàn, biến
động tiên thành một dòng sông băng.

Gió rét thổi thốc vào người khiến cho Vương Bảo Nhạc rùng mình

một cái.

- Đúng là y như thật!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.