TÂM TÌNH HIẾN DÂNG - Trang 45

Chúng tôi ngồi trên cái đu, gió phong ba thổi đằng sau điên dại.
Người yêu của tôi giậc mình sợ hãi và thích thú, nàng run rẩy rồi ngả

vào lòng tôi.

Đã từ lâu tôi hằng âu yếm, hầu hạ nàng.
Tôi trải hoa làm giường nàng ngủ, tôi khép cửa lại ngăn ánh sáng thô

kệch khỏi lọt vào làm chói mắt nàng.

Tôi âu yếm hôn lên môi và dịu dàng thì thầm bên tai cho đến khi nàng

gần như ngất xỉu, đẫn đờ.

Nàng chìm vào màn sương mênh mông của lạc thú ngất ngây.
Nàng bất động khi tôi ve vuốt; lời tôi ca cũng chẳng thể làm nàng tỉnh

dậy.

Đêm nay từ miền hoang vu phong ba cất tiếng gọi.
Tân giai nhân của tôi run rẩy; nàng đứng dậy, nắm tay tôi rồi bước ra

ngoài.

Tóc tung bay trong gió, màn che mặt phất phơ, vòng hoa trên ngực

rung rinh.

Chết đã đẩy mạnh nàng vào cuộc sống. Tân giai nhân và tôi nhìn nhau,

mặt gần mặt, tim gần tim.

83

Nàng sống trên sườn đồi, cạnh ruộng lúa ngô, bên dòng suối nhỏ; suối

chảy vào khe lạch reo cười qua bóng cây cổ thụ âm u.

Những người đàn bà thường mang thùng ra đó gánh nước, và khách

qua đường cũng hay ngừng ở đấy ngơi nghỉ chuyện trò.

Hàng ngày nàng làm việc và thả hồn mơ theo tiếng suối róc rách.
Một chiều có người khách lạ, tóc xoắn quăn như rắn nằm ngủ, từ đỉnh

núi phủ đầy mây đi xuống.

Chúng tôi ngạc nhiên hỏi: “Ông là ai?” Ngườ đó không trả lời, nhưng

ngồi xuống bên dòng suối rạt rào tuôn nước, rồi im lặng ngắm ngôi lều
tranh của nàng. Tim chúng tôi rung lên sợ sệt; chúng tôi trở về nhà khi màn
đêm từ từ buông.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.