TÁM VỤ PHÁ ÁN CỦA ARSÈN LUPIN - Trang 125

- Tôi không biết - Cái đó có lẽ thuộc về lời thú nhận của người đàn bà

ấy... Vâng, rất có khả năng. Điều đó bất ngờ và nhanh quá !

- Tất nhiên ! - Rénine nói khi cười - Bà cho rằng tôi đã chấm dứt

chuyện đó nhanh quá ? Đúng, nhanh. Vì không cần nhiều lời giải thích quá.

- Tại sao thế ?
- Nếu bà ta đưa ra những lời giải thích quá chi tiết, người ta có lẽ sẽ đi

đến chỗ không tin điều bà kể.

- Không tin sao ?
- Thưa bà, câu chuyện hơi gượng gạo. Ông ấy đi đến vào buổi tối với

một đứa bé trong túi của mình và ra đi với môt xác chết, việc này không
đứng vững. Bà muốn gì, bạn thân yêu, tôi không có nhiều thì giờ để rỉ tai
vai trò của ông ta cho người đàn bà khốn khổ.

Hortense choáng váng nhìn ông.
- Ông muốn nói điều gì ?
- Vâng, phải thế không, những người đàn bà nông thôn ấy thường

bướng bỉnh. Chúng tôi, bà ấy và tôi, đều bị thúc ép. Lúc đó chúng tôi đã
xây dựng nhanh một kịch bản... mà bà ta đã đọc không quá tồi. Giọng ở đó
là... Sự lo sợ... Sự rung giọng... Nước mắt...

- Điều ấy có khả năng không ? Điều ấy có thể xảy ra ư ? - Hortense

nói lẩm bẩm - Vậy thì ông đã thấy bà ta trước ?

- Nên như thế.
- Nhưng bao giờ ?
- Buổi sáng, lúc đến nơi. Trong khi bà trang điểm lại ở khách sạn

Carhaix, thì tôi, tôi chạy đi lấy tin tức. Bà nghĩ đúng. Đúng là thảm kịch
Ornival và Vaubois được biết ở trong vùng. Ngay tức thời, nguời ta chỉ cho
tôi người nữ hộ sinh cũ, bà Boussignol. Với bà Boussignol việc đó không
kéo dài.

Ba mươi phút để thiết lập một lời giải thích về những gì đã xảy ra và

mười nghìn quan để bà ta đồng ý nhắc lại trước những người của lâu đài
nhỏ lời giải thích ấy... ít nhiều không đúng sự thật.

- Hoàn toàn không đúng sự thật !

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.