TÁM VỤ PHÁ ÁN CỦA ARSÈN LUPIN - Trang 5

- Tôi không yêu cầu bà điên lên với tôi mà đơn giản là chỉ yêu tôi một

ít.

- Một ít sao ? Ông đòi hỏi quá đấy.
- Trong trường hợp đó, tại sao bà lại chọn tôi ?
- Đó là tình cờ. Tôi buồn bã... Cuộc sống của tôi vô định... Thế là tôi

có nguy cơ... Ông xem, đây là hành lý của tôi.

Bà để tuột cái túi da đồ sộ mà Rossigny hứng vào trong cánh tay của

ông.

- Ván đã đóng thuyền - Bà nói lẩm bẩm - Ông hãy ngồi ô tô của ông

đợi tôi ở ngã tư Íp. Tôi sẽ đi ngựa.

- Ái chà ! Tôi lại không thể bắt cóc ngựa của bà !
- Nó sẽ quay trở lại một mình.
- Tuyệt quá !... A ! Nhân dịp...
- Có điều gì vậy ?
- Cái ông hoàng tử Rénine ấy là ai mà đã ở đó từ ba ngày nay và

không một ai biết ông ta ?

- Tôi không biết. Dượng tôi đã gặp ông ta lúc đi ăn ở nhà các bạn bè

và đã mời ông ta đến.

- Bà làm ông ta rất hài lòng - Hôm qua bà đã có một cuộc dạo chơi với

ông ta. Đó là một người đàn ông làm tôi hết sức ngạc nhiên.

- Trong hai giờ nữa, tôi sẽ rời lâu đài để đi cùng ông. Đó là một điều sỉ

nhục có khả năng làm nguội nhiệt tình của Seree Rénine. Này, chúng ta đã
nói khá nhiều rồi đấy, chúng ta không được phí thời giờ.

Trong một vài phút, bà nhìn ông Rossigny to lớn đang gập lưng dưới

sức nặng của chiếc túi bằng da và đi xa dần dưới tán cây của một lối đi
hoang vắng, sau đó bà đóng cửa sổ lại.

Ở bên ngoài, nơi cách xa công viên, một đội kèn thổi vang báo giờ

thức dậy. Tiếng sủa dữ tợn của bầy chó nổi lên. Đó là sự mở đầu buổi sáng
ở lâu đài La Marèze mà hằng năm vào đầu tháng chín, Bá tước Aigleroehe
triệu tập một số bạn bè và các chủ lâu đài quanh vùng.

Hortense hoàn thành một cách tỉ mỉ việc trang điểm của mình, mặc

một váy cưỡi ngựa bó sát thân hình mềm mại, đội lên đầu một mũ phớt mà

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.