TẬN CÙNG LÀ CÁI CHẾT - Trang 192

và ồn ào hơn. Renisenb chỉ có một ý nghĩ duy nhất trong tâm trí: “Hori
đang đi…”

Nàng gọi anh, e dè:
- Hori, anh đi đâu vậy?
- Ra đồng với Yahmose. Có rất nhiều công việc ở đây phải làm và phải ghi
chép lại. Mùa gặt cũng sắp xong rồi.
- Còn Kameni?
- Kameni cùng đi với chúng tôi.
Renisenb kêu lên:
- Em ở đây sợ lắm. Vâng, ngay giữa ánh sáng ban ngày, có bọn đầy tớ
chung quanh và thần Re còn ngự trị trên trời, em vẫn thấy sợ lắm.
Anh vội vã quay lại:
- Đừng sợ, Renisenb. Tôi thề với cô rằng cô không cần phải sợ hãi. Ngày
hôm nay thì không.
- Nhưng sau ngày hôm nay?
- Sống qua ngày hôm nay là đủ. Và tôi thề với cô là trong ngày hôm nay cô
không bị nguy hiểm.
Renisenb nhìn anh và chau mày:
- Nhưng chúng ta hiện nay đang nguy hiểm. Anh Yahmose, cha em và
chính em. Không phải em là kẻ bị đe dọa trước tiên… Có phải anh nghĩ vậy
không?
- Renisenb, cố gắng đừng nghĩ về vấn đề đó nữa. Tôi đang làm tất cả những
gì tôi có thể làm, mặc dù bề ngoài cô thấy tôi có vẻ không làm gì cả.
- Em hiểu - Renisenb nhìn anh, trầm ngâm. Vâng, em hiểu. Chính trước
tiên là anh Yahmose. Kẻ thù đã hai lần dùng thuốc độc hại anh ấy và thất
bại. Sẽ có một lần thứ ba. Đó là lý do tại sao sẽ phải ở sát bên cạnh anh ấy -
để bảo vệ anh ấy. Và sau anh Yahmose sẽ đến lượt cha em và em. Có ai ở
đây thù ghét gia đình em đến nỗi…
- Suỵt. Cô sẽ tốt đẹp cả nếu cô không nói những chuyện ấy. hãy tin tôi,
Renisenb. Gắng lên và loại bỏ nội sợ hãi ra khỏi trí óc cô.
Renisenb ngẩng cao đầu lên, nàng đối diện với anh, kiêu hãnh:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.